Thế nhưng đến nơi rồi, tôi vẫn thấy thấp thỏm.
Phó Viễn khoác áo tắm, nâng cằm tôi:
“Sao còn đeo mặt nạ?”
Tôi viện cớ:
“Tôi xấu lắm, sợ dọa đến ngài.”
Thực ra chỉ không muốn để anh ta thấy mặt.
Chuyện này cũng giống như đánh quyền đen vậy.
Đều chẳng phải việc gì quang minh, đeo mặt nạ vẫn hơn.
Chỉ cần tháo mặt nạ, tôi lại có thể sống như một người bình thường.
Phó Viễn cười nhạt:
“Tôi không để ý.”
Khi anh ta kiên quyết muốn tháo ra, tôi liền giữ chặt cổ tay, kiễng chân dâng môi mình lên.
Cuối cùng, anh ta tắt đèn.
Phó Viễn vùi mặt vào ngực tôi.
“Ngay lần đầu gặp, tôi đã muốn làm thế này rồi, mềm thật đấy…”
Tôi nắm chặt ga giường, không kiềm nổi bật ra tiếng.
Trong bóng tối, giọng cười khẽ vang lên:
“Phản ứng lớn thế, lần đầu sao?”
“…Ừm.”
Đến khi ý thức được điều gì, tôi run rẩy mở miệng:
“Phó thiếu gia, biện pháp an toàn…”
Phó Viễn ghì chặt cổ tay tôi, giọng khàn khàn:
“Không cần, tôi cũng là lần đầu.”
Đầu óc tôi như bị thiêu cháy.
Cho đến khi mùi thông tin tố long đởm lan mạnh mẽ, xộc thẳng vào cơ thể.
Từng chút một, tôi chìm dần trong mê loạn.
Nước mắt sinh lý rơi khỏi khóe mắt, nhỏ xuống ga giường.
4
Bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, Phó Viễn vẫn còn ngủ say.
Tôi theo phản xạ đưa tay sờ mặt — chiếc mặt nạ vẫn ở đó.
Anh ta vùi mặt vào ngực tôi, giọng khàn khàn:
“Ồn quá.”
Tôi lập tức tắt máy, cẩn thận gỡ cánh tay anh ta ra, rồi run run đôi chân mà mặc quần áo.
Thể lực của Alpha thượng đẳng, quả thật khủng khiếp.
Chỉ một đêm thôi, đến cả tôi — vốn chịu đòn quen rồi — vậy mà suýt chút không xuống nổi giường.
Trước khi đi, tôi để lại số tài khoản ngân hàng của mình.
Dù gì cũng đã cùng anh ta ngủ xong.
Đợi đến lúc anh ta tỉnh dậy, chắc sẽ tự chuyển tiền cho tôi.
Nhưng còn chưa kịp thấy tiền về, tôi đã bị bắt cóc.
Kẻ bắt tôi chính là thiếu gia nhà họ Lục — Lục An.
Lục An vểnh ngón tay út, chỉ vào tôi, giọng điệu ẻo lả:
“Là cậu ta đi, để cậu ta thay tôi đi liên hôn.”
Tôi liều mạng giãy giụa:
“Thả tôi ra! Liên hôn gì chứ?”
Lục An nâng cằm tôi, từng chữ nhấn mạnh:
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen“Lâm Thịnh — người cha ham mê cờ bạc, người mẹ bỏ nhà trốn nợ, em gái còn đi học, và cả cậu đang ngập trong nợ nần. Chỉ cần cậu thay tôi đi liên hôn, tôi sẽ giúp cậu chăm sóc em gái, còn có thể thay cậu trả hết sạch nợ.”
Tôi như bị đóng đinh tại chỗ:
“Anh nói thật không?”
Lục An dụ dỗ:
“Tất nhiên, toàn bộ nợ nần, một lần xóa sạch.”
Tôi chớp mắt liên hồi.
Là thật, không phải mơ.
Chỉ có điều… mông tôi vẫn còn đau âm ỉ.
Mẹ nó.
Sớm biết thế thì đã chẳng cần ngủ với Phó Viễn.
5
Lục An đưa tôi ký hợp đồng.
Trong hợp đồng ghi rõ, tôi phải thay cậu ta đi liên hôn.
Ba năm sau, nhà họ Lục sẽ chủ động ly hôn, đến lúc đó tôi được tự do.
Đổi lại, nhà họ Lục sẽ một lần thanh toán toàn bộ nợ nần cho tôi.
Chỉ có một điều kiện duy nhất: tuyệt đối không được để lộ thân phận.
Lục An chỉ vào đầu tôi:
“Nếu bị phát hiện, cậu phải bồi thường vi phạm hợp đồng, gấp mười lần số nợ hiện tại.”
Tôi rùng mình một cái, nghiêm giọng:
“Yên tâm đi.”
Lục An là một Omega cực kỳ kiểu cách, ẻo lả.
Để không bị phát hiện, cậu ta bắt tôi phải học theo.
Tôi đã cố hết sức.
Nhưng thật sự quá khó cho một thằng thô kệch như tôi.
Đến lần thứ ba Lục An giơ ngón tay út lên làm mẫu, tôi không cam lòng hỏi:
“Nhất định phải vểnh ngón tay út à?”
Cậu ta liếc mắt khinh bỉ, giọng điệu uốn éo:
“Với cái loại thô ráp như cậu thì nói không hiểu đâu. Nhưng đã nhận tiền rồi thì học cho tử tế, bằng không lộ tẩy thì chờ mà hứng hậu quả đi.”
Tôi thở dài một tiếng.
Không chỉ tính cách, mà ngay cả cơ thể cũng phải thay đổi.
Lục An khinh khỉnh nhìn cơ bắp đầy mình tôi:
“Từ hôm nay, cấm tập luyện, ăn uống cũng phải khống chế cho tôi!”
Do đánh quyền đen nhiều năm, trên người tôi đầy vết bầm và sẹo.
Lục An còn đưa tôi đi làm phẫu thuật xóa sẹo.
Một tháng sau, da dẻ tôi trắng trẻo, láng mịn như mới.
Trước ngày liên hôn, dưới ánh mắt xét nét của Lục An, tôi vểnh ngón tay út, cố ép giọng mảnh mai:
“Ngày mai… tôi sẽ kết hôn rồi.”
Lúc này, ánh mắt Lục An nhìn tôi mới hoàn toàn hài lòng.
6
Nhà họ Lục đã giúp tôi trả xong khoản nợ cuối cùng.
Đêm đó, tôi cắn chặt góc chăn, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Cuối cùng cũng hết nợ, không còn phải sống trong những ngày ác mộng bị bọn đòi nợ truy sát nữa.
Tất cả những món nợ này, đều là do người cha nghiện cờ bạc và vũ phu của tôi gây ra.
Thuở nhỏ, mẹ luôn che chở cho tôi và em gái.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.