Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 6

3:24 chiều – 11/09/2025

6

Tôi đã nghĩ như vậy.

Chỉ là A Diện dường như hơi sa sút.

Cậu bị rối loạn thông tin tố, không thể tạm thời đánh dấu tôi, nên bực bội quá mức.

Đôi khi khó ở còn cho tôi “leo cây”.

Chiều tối thứ sáu, tôi dắt xe đạp đứng đợi dưới ký túc xá cậu, lại được báo là A Diện đã về nhà rồi.

Đúng lúc điện thoại sáng màn hình, chủ nhiệm CLB bóng rổ gọi bọn tôi ra ngoài uống rượu.

Tôi nghĩ một lát, nhắn cho A Diện báo địa chỉ, còn dặn:

【Tớ đi bar với mọi người trong CLB, chắc về muộn, cậu ngủ sớm nhé.】

Bố mẹ A Diện do công việc nên nhiều năm không ở nhà.

Từ nhỏ tới lớn, hễ sợ hãi là cậu gọi tôi sang phòng khách nhà cậu ngủ cùng.

Nhưng bây giờ, với thân phận một Enigma, A Diện chẳng cần phải sợ ai.

Tôi nghĩ sẽ không sao, bèn yên tâm tới quán bar.

Huyên náo tới nửa đêm, có người đề nghị chơi trò “Vua”.

Ban đầu tôi chỉ hóng chuyện, ai ngờ lửa bén tới người mình.

“Số 4 và số 5, ôm nhau một cái.”

Chủ nhiệm – người làm “Vua” – điểm danh.

Tôi nhìn lá bài trong tay: số 4 là tôi.

Số 5 là…

Một cậu trai từ đám đông đứng lên.

Chính là Biên Cẩm, Omega đã gặp ở sân bóng rổ lần trước.

Cậu ta đâu thuộc CLB chúng tôi, sao cũng ở đây?

Nụ cười trên mặt tôi đông cứng.

Nếu chơi trò này với cậu ta, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

“Anh Dương, được chứ?”

Biên Cẩm đứng trước mặt tôi, mong đợi hỏi.

Tôi liền xua tay lùi lại:

“Không, không… thôi—”

“Tôi hiểu rồi.”

Omega hơi thất vọng ngắt lời:

“Nếu anh Dương thật sự bất tiện, để tôi uống vậy.”

Không hoàn thành nhiệm vụ thì phải uống rượu. Biên Cẩm tự rót một ly, ngửa cổ uống.

Mới một ngụm đã sặc, ho dữ dội:

“Khụ khụ… xin lỗi… khụ khụ khụ…”

Khụ đến đỏ hoe mắt mà vẫn cố uống tiếp, nước mắt sắp trào ra.

Có mấy Alpha đi cùng nhìn không nổi, lớn tiếng hỏi tôi:

“Sao làm khó Omega người ta vậy? Chu Dương cậu còn phải Alpha không? Ôm một cái có làm sao?”

“Đúng đó đúng đó, ôm một cái!”

“Ôm đi! Ôm đi!”

Tiếng reo hò dậy lên trong quán bar.

“Không, không.”

Da đầu tôi tê rần, xách chai rượu rót ba ly, định uống nhận thua cho xong.

Nhưng lời từ chối hoàn toàn bị tiếng hò hét nhấn chìm.

Đúng lúc ấy, một bàn tay trắng muốt đưa tới.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên:

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

“Tôi uống.”

Tôi ngẩng lên – là A Diện.

Cậu cầm một ly trên bàn, ngửa mặt uống cạn.

Ngay sau đó khẽ nhíu mày nhẫn nhịn, lau khoé môi, rồi với lấy ly thứ hai.

Tôi vội cản:

“A Diện! Đừng—”

Cậu đẩy tôi:

“Tránh ra.”

Phớt lờ khuyên can, cậu uống nốt hai ly còn lại.

Ba ly cạn sạch, trên mặt A Diện dâng một tầng ửng đỏ.

Cậu chống tay lên bàn thở dốc, cả đầu ngón tay cũng run.

Tôi lo lắng đỡ cậu:

“A Diện, đừng như vậy, để tôi đưa cậu về.”

A Diện lại coi như không nghe:

“Cậu không phải thích chơi với Omega à?”

“Vậy tôi chơi với cậu.”

Cậu ngang ngược đẩy người ngồi cạnh tôi ra, tự ngồi xuống chỗ ấy.

Trò chơi trước bị gián đoạn, mọi người lại đề nghị đổi trò.

Xoay chai – chai chỉ ai, người đó phải trả lời.

Có thể nói dối, nhưng mỗi câu nói dối phải uống một ly.

Vòng đầu, chai xoay tới tôi.

Biên Cẩm ấp úng hỏi:

“Tôi… muốn biết anh Dương nghĩ gì về tôi.”

Sắc mặt A Diện chợt sầm lại.

Tôi lo cho A Diện, càng thiếu kiên nhẫn với Biên Cẩm:

“Tôi chẳng có suy nghĩ gì về cậu cả.”

Bạn của Biên Cẩm hò hét:

“Uống! Uống—”

Bị tôi chặn lại:

“Đừng hò nữa, tôi thật sự không nói dối. Với lại…”

Tôi cúi mắt nhìn A Diện:

“Tôi đã có người mình thích từ lâu rồi.”

Tiếng ồn ào như muốn lật tung mái nhà.

Khoé mắt A Diện đỏ lên, ánh nhìn long lanh.

Cậu đang cố nhịn nước mắt.

Vòng tiếp theo, chai xoay tới A Diện.

Có người hỏi:

“A Diện, cậu có thích anh Dương không?”

Lại là một tràng đập bàn ghế la hét.

Giữa tiếng ồn ào, A Diện ngẩng đầu, đôi mắt đỏ au chỉ nhìn tôi:

“Tôi… không thích Chu Dương.”

Cậu nhấc ly, tự rót tự uống.

“… Tôi rất ghét Chu Dương.”

Mỗi câu lại uống một ly.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận