Bình thường Lục Cơ đâu có nhiều lời như vậy.
Ồn quá.
Tôi vung tay tát cho cậu ấy một cái:”Anh đừng có kêu la nữa được không!”
Phiền chết đi được, biết thế lúc đầu tôi đã không mua một Alpha.
Chuyện cậu ấy lừa tôi, tôi còn chưa tính sổ, mà giờ còn trách ngược tôi?
Kết quả là Lục Cơ nắm lấy tay tôi, hôn mấy cái thật ngon lành.
“Sờ mặt anh làm gì? Thay đổi suy nghĩ rồi à? Muốn sống tử tế với anh rồi phải không?”
Ai mà sờ mặt cậu chứ…Alpha đúng là da mặt dày, bị tát một cái mà chẳng đau chẳng ngứa…
21
Tôi hỏi Lục Cơ:
“Tại sao phải đợi đến khi tôi mang thai mới chịu đưa tôi về nhà?
“Nếu không có con, không nối dõi được thì không đưa về gặp người nhà à?”
Lục Cơ như thể nghe chuyện cười, bật cười vì tức:”Anh là loại người đó sao?”
Tôi bĩu môi, đánh giá cậu ấy từ trên xuống dưới:”Ai mà biết được?”
Biết người biết mặt không biết lòng. Một Alpha như Lục Cơ, chỉ cần nhìn là biết tâm cơ rất nhiều.
Lục Cơ bật cười khẽ, có chút bất đắc dĩ:”Anh là trẻ mồ côi, không có cha mẹ, đưa em về thì gặp ai?”
Tôi sững sờ.
Trên tin tức, có rất nhiều bài viết về vị thiếu tướng Alpha trẻ tuổi này, chủ yếu nói về sự dũng cảm ngoài chiến trường, chiến lược tài tình, mưu lược xuất chúng.
Chưa từng có bài báo nào mô tả cậu ấy trông ra sao, hay gia đình thế nào.
Cậu ấy khí chất cao quý, năng lực vượt trội, tôi gần như mặc định cậu phải đến từ một gia đình hoàn hảo, có hậu thuẫn vững chắc.
Nhưng không ngờ, cậu ấy lại là trẻ mồ côi.
Lục Cơ kéo tôi vào lòng, cằm đặt lên vai tôi, giọng lười biếng mà nhẹ nhàng:”Nói đưa em về nhà, là đưa em về nhà của anh.
“Anh có ba căn hộ ở trung tâm Liên bang, đều gần bệnh viện.
“Dịch vụ y tế ở trung tâm tốt hơn chỗ này nhiều, em sinh con ở đó, anh sẽ yên tâm hơn.”
Tôi có chút không dám tin, hỏi lại:”Chỉ vì lý do đó thôi sao?”
Hay là còn bởi vì tôi là một Beta, không xứng với thân phận của cậu ấy?
Lục Cơ hôn lên má tôi:”Baby, đừng nghĩ anh tệ như vậy.
“Nếu em muốn đi, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đưa em đi. Anh sẽ giới thiệu em với những người bạn ít ỏi của mình, tổ chức lại cho em một hôn lễ hoàn mỹ và náo nhiệt.
“Nhưng baby à, anh còn rất nhiều chuyện chưa xử lý xong.
“Kẻ phản bội vẫn chưa bị bắt, càng tiến gần trung tâm quyền lực, càng nguy hiểm.
“Anh không muốn em gặp nguy hiểm.”
Cậu ấy siết chặt cánh tay đang ôm tôi, như thể rất sợ mất đi tôi, lời nói chân thành tha thiết:
“Đợi anh xử lý xong mọi chuyện, hãy cho anh thêm chút thời gian, được không?”
22
Cha tôi không yên tâm, sợ tôi bị Lục Cơ bắt nạt, nên đã đến tìm tôi mấy lần.
Tôi kể cho ông biết thân phận thật của Lục Cơ.
Cha tôi trầm ngâm rất lâu, hút liền bốn năm điếu thuốc, cuối cùng thở dài một hơi:
“Thôi thì, tất cả đều là duyên phận.
“Trung tâm Liên bang cách nơi chúng ta ở xa lắc xa lơ, vậy mà Lục Cơ sau khi bị thương lại trôi dạt đến đây, còn bị con mua về với hai mươi đồng — trùng hợp đến lạ.
“Ba cũng già rồi, chẳng còn sức lo lắng. Sau này con cứ sống tốt với nó là được rồi.”
Tôi xoa xoa cái bụng no căng, rồi lề mề ngồi cạnh ba, như hồi còn bé, ôm lấy cánh tay ông.
“Ba ơi, nếu sau này con với Lục Cơ rời đi, ba có đi cùng không?”
Nghe xong, cha tôi lại càng lo lắng:”Không muốn đi, nhưng lại không yên tâm để con ở lại.”
Tôi cười hì hì:”Con cũng đâu định ở lâu bên đó, chỉ đi xem thử rồi về. “Đến lúc đó ba lại nấu mì cục cho con ăn nha.”
Đi vẫn phải đi, phải xem Lục Cơ rốt cuộc có thật như lời cậu ấy nói, thành thật như vậy không.
Đừng để rồi lại xuất hiện cái gì “bạch nguyệt quang”, “thế thân” thì toi.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenLục Cơ nghe xong thì kêu oan rối rít:”Anh vào quân đội từ năm mười bốn tuổi, mỗi ngày ngoài huấn luyện ra thì vẫn là huấn luyện, làm gì có thời gian yêu đương chứ?”
Tôi hừ hừ hai tiếng:”Anh nói không tính, tôi phải tự mình điều tra.”
Lục Cơ cúi đầu nhìn tôi, khoé môi cong lên, cưng chiều đáp:”Được được, chờ em tự mình kiểm chứng. “Sắp rồi, nửa tháng nữa thôi.”
23
Sau khi liên hệ được với trung tâm Liên bang, Lục Cơ bắt đầu rất bận.
Bận truy lùng phản đồ, bận xử lý công vụ, lại còn phải tranh thủ thời gian để âu yếm với tôi.
Vết thương ở tuyến thể của cậu ấy, đã tự hồi phục hoàn toàn.
Sau cổ chỉ còn lại một vết sẹo nhạt, không ảnh hưởng gì đến cuộc sống.
Thế mà Lục Cơ cứ lấy cái vết thương nhạt đó ra để làm nũng với tôi.
Đúng vậy, là làm nũng.
Cứ đến ngày mưa là lại rúc vào lòng tôi rên rỉ:”Baby, vết thương đau quá à~”
Tôi liền xoa xoa tuyến thể của cậu ấy, rồi lật người đè cậu ấy xuống, cắn một cái thật mạnh.
Tôi hỏi Lục Cơ:”Beta có thể đánh dấu Alpha không?”
Lục Cơ nói:”Không thể, nhưng em có thể thử cắn vài cái, biết đâu chúng ta là trường hợp đặc biệt.”
Thế là tôi cắn rách da cậu ấy, để lại mấy dấu hồng hồng như đoá hoa gần tuyến thể.
Lục Cơ lúc nào cũng cười dịu dàng:
“Baby, có thể cắn sâu thêm chút nữa không? Anh thích những vết tích mà em để lại~”
Lục Cơ không thể đánh dấu tôi, nhưng khi cậu ấy cắn tôi, sẽ để lại một hoa văn hình hoa hồng nhỏ xíu trên da — rất đẹp.
Tôi bảo cậu ấy cắn vào xương quai xanh, hoặc cổ tay, trông mới lạ như hình xăm dán chống nước.
Vài hôm sau, dấu ấn đó sẽ tự biến mất.
Trước khi dấu phai, Lục Cơ sẽ đánh dấu lại, cũng sẽ mời tôi “cắn lại” cậu ấy vài cái cho công bằng.
Đến khi mọi việc xử lý xong xuôi thì mùa đông đã đến.
Thời tiết lạnh khiến tôi càng thêm lười ra ngoài, lúc nào cũng buồn ngủ, lại còn chán ăn.
Cha tôi đến đưa thịt xông khói, thấy mặt tôi trắng bệch liền hỏi:”Không phải là… có bầu rồi đấy chứ?”
Tôi ngẩn người: “Không thể nào đâu?”
Tin đầu tiên, thiếu tướng trẻ nhất của Liên bang — Lục Cơ, đã mất tích sau đại chiến.
Cha tôi lập tức dẫn tôi đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ vui vẻ thông báo:”Đã hơn một tháng rồi, thai nhi rất khoẻ mạnh.”
Tôi và cha mặt đối mặt, chết lặng.
Lục Cơ nhận được tin, lập tức chạy đêm về.
Cậu ấy vui đến mức ôm tôi xoay vòng, mắt đỏ hoe, bật khóc.
Chắc là cảm thấy mình cuối cùng cũng có một mái nhà yên ổn.
Lục Cơ nói sau này sống ở đâu tuỳ tôi — đến trung tâm Liên bang hay ở lại đây đều được.
Chỉ cần nơi nào có tôi, cậu ấy đều thấy hạnh phúc.
Phiêu bạt kết thúc từ khoảnh khắc gặp được người yêu.
“Thẩm Dư, sau này chúng ta, mãi mãi đừng xa nhau nhé.”
“Được.”
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.