17
Lục Cơ muốn về căn hộ sống cùng tôi, tận hưởng thế giới hai người.
Nhưng còn chưa kịp đi, đã đụng mặt cha tôi vừa tan ca về đến nhà.
Cha nhìn tay Lục Cơ đang đặt lên eo tôi, thấy hơi chướng mắt:”Không phải con nói là chưa tha thứ cho nó à? Sao mới đó đã theo nó về rồi?”
Tôi vỗ trán: “Đúng rồi đó!”
Tôi còn bao nhiêu chuyện chưa hỏi rõ ràng, vậy mà lại bị Lục Cơ dắt mũi vài câu là xong luôn?
Tôi quay sang nhìn cậu ta:”Cậu tự về đi, tôi còn phải ở với cha tôi.”
Lục Cơ liếc cha tôi đầy oán thán, nhưng tay đặt lên eo tôi vẫn không buông.
Nhân lúc cha tôi quay vào nhà, cậu ta lập tức bế thốc tôi lên, sải bước chạy đi.
Tôi trợn mắt, muốn vùng khỏi vòng tay cậu ấy, nhưng hai chân lại bị giữ chặt.
Giọng Lục Cơ bình tĩnh, xen chút gian xảo khó nhận ra:”Baby, đừng động đậy, coi chừng bị ngã đấy.”
“Chúng ta kết hôn rồi, chẳng có lý nào lại sống chung với cha nữa cả.”
“Ngoan, theo anh về nhà.”
18
Tôi bị Lục Cơ nửa bế nửa kéo về nhà.
Alpha đúng là khỏe thật, tôi căn bản không chống cự nổi.
May mà Lục Cơ chỉ yêu cầu tôi sống cùng dưới một mái nhà, chứ không ép buộc chuyện gì khác.
Cậu ấy nói: “Ở chung thì mới dễ bồi dưỡng tình cảm.”
Tôi suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý.
Cứ trốn tránh mãi cũng chẳng giải quyết được vấn đề.
Giấy đăng ký kết hôn cũng đã lấy rồi, mà lại không được hoàn trả.
Ban ngày Lục Cơ khá ngoan ngoãn, ngoài lúc ra ngoài thì thời gian còn lại đều nấu ăn ngon cho tôi.
Đủ món ăn vặt, đủ loại bánh ngọt, gần như làm hết một vòng.
Cậu ấy nói: “Muốn giữ được trái tim của một người, trước hết phải giữ được cái dạ dày của người đó.”
Tôi hoàn toàn đồng tình:
“Cho dù sau này tình cảm chúng ta không sâu đậm, thì chỉ vì đồ ăn cậu nấu, tôi cũng sẽ ở lại bên cậu.”
Sống với ai mà chẳng là sống?
Sống với Lục Cơ, có ăn có uống, lại còn đẹp trai, biết chiều chuộng.
Tôi đã tận hưởng một tuần sống như hoàng đế, càng nhìn Lục Cơ càng thấy thuận mắt.
Hôm nay, Lục Cơ ra ngoài hơi lâu.
Đến khi quay về trời đã tối, trên tay cậu ấy xách một chiếc bánh kem hai tầng.
Tôi vui vẻ đón cậu ấy vào nhà, cầm bánh bắt đầu ăn luôn.
Ăn được một lúc, tôi cảm thấy trong nhà im lặng quá mức.
Ngẩng đầu lên, thấy Lục Cơ đang nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt âm u khó đoán.
Tôi nghẹn lại: “Sao vậy?”
Chẳng lẽ ghét tôi ăn nhiều quá?
Lục Cơ không trả lời, chỉ đưa cho tôi một ly nước.
Tôi lập tức cảnh giác: “Không nói gì là sao? Ly nước này… cậu bỏ thuốc à?”
Tôi cười gượng, đẩy ly nước lại cho cậu ấy: “Nếu cậu không thích tôi thì cứ nói thẳng. Tôi tuyệt đối không dây dưa, ngày mai có thể đi ly hôn ngay, đừng có chơi trò cực đoan như thế chứ!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenLục Cơ cảm nhận được sự sợ hãi của tôi, đưa tay xoa trán mình, giọng trầm thấp: “Xin lỗi, làm em sợ à?”
“Hình như… tôi đang bước vào thời kỳ mẫn cảm.”
19
Là một Beta.
Tôi không có tuyến thể, không có pheromone, càng không có kỳ phát tình hay thời kỳ mẫn cảm.
Vì vậy khi Lục Cơ nói rằng cậu ấy đang vào kỳ mẫn cảm, tôi không hề ý thức được… chuyện đó nguy hiểm đến mức nào.
Cho đến khi cậu ấy ôm tôi đặt lên giường, vùi mặt vào sau cổ tôi, cố gắng đánh dấu…
Tôi mới chợt tỉnh ngộ.
Tôi cố bò về phía trước để kéo giãn khoảng cách.
Nhưng ngay giây sau lại bị cậu ấy nhẹ nhàng kéo trở lại.
Những nụ hôn nóng rực rơi lên cổ tôi, làn da bị cắn nhẹ hai cái.
Cậu ấy rất kiềm chế, không cắn rách da.
Nhưng cảm giác đau nhẹ này lại khiến người ta khó chịu không yên.
Tôi không nhịn được muốn tránh né, nhưng lại bị cậu ấy đè chặt dưới thân.
“Lục Cơ, tôi là Beta… không thể bị đánh dấu được.”
So với việc ngủ với tôi, cậu ấy nên đi tìm một Omega, hoặc tiêm thuốc ức chế thì hơn.
Động tác của Lục Cơ dừng lại.
Tôi bỗng thấy hơi thất vọng.
Quả nhiên, Beta thật là kém hấp dẫn.
Không thể bị đánh dấu, không thể phản ứng với pheromone, chẳng ai thực sự yêu một Beta cả.
Lục Cơ… sẽ đi tìm tiểu Omega khác sao?
Đầu óc tôi loạn như mớ bòng bong, tôi vùi đầu vào chăn.
Lục Cơ giữ eo tôi, lật tôi lại, buộc tôi phải nhìn vào mắt cậu ấy.
“Thẩm Dư, nhìn tôi.”
Tôi lau nước mắt, cố chấp nói:”Không nhìn.”
Cậu ấy cúi xuống hôn lên mắt tôi, dịu dàng dỗ dành:”Người tôi thích là anh, không liên quan gì đến việc anh là Beta hay Omega.”
“Dù anh là một Alpha, tôi cũng sẽ thích anh.”
Tôi: “Không tin, trừ khi cậu để tôi chủ động.”Lục Cơ: “……”
Mắt cậu ấy đỏ hoe, giọng khàn đặc, ánh nhìn có phần hoảng loạn:”Baby… coi như thương em đi… giúp em lần này… được không?”
20
Vật lộn cả nửa đêm.
Lúc đầu, tôi còn đủ sức chửi rủa mấy câu.
Về sau chỉ hận mình không thể ngất đi cho rồi.
Miệng Alpha toàn là lời dối trá.
Tình cảm càng sâu thì càng không thể khống chế sức lực.
Tôi khóc đến khản cả giọng, vậy mà Lục Cơ vẫn còn hăng hái như cũ.
Cậu ấy thậm chí còn dành sức để lên án tôi:”Rõ ràng là em mua anh về, là em chủ động trêu chọc anh trước.
“Bây giờ lại cứ đòi ly hôn, anh khó chịu với em đến mức đó sao?
“Nếu không được nữa thì em cứ coi anh là một con chó, xem như trong nhà nuôi thêm một con chó cũng được.
“Ly hôn là không thể, đừng có mơ, cả đời này cũng không được!”
Tôi lơ mơ nghĩ: Thời kỳ mẫn cảm có thể khiến người ta thay đổi tính cách luôn sao?
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.