Tôi nhặt được một Omega bị tổn thương tuyến thể, ở sàn đấu giá chỉ tốn có hai mươi đồng.
Trong lồng, người đàn ông ấy ánh mắt lạnh lùng, nhưng dung mạo lại đẹp đến kinh người.
Tôi rất hài lòng, mỗi ngày đều chăm sóc tỉ mỉ, dỗ dành anh ta kết hôn với tôi.
Đêm tân hôn, tôi vốn định phát huy bản lĩnh đàn ông.
Thế mà anh lại đưa tay lật tôi lại, giọng khàn khàn:
“Đừng trốn.”
“Đợi em mang thai, tôi sẽ đưa em về nhà… được không?”
Tôi: “???”
Khoan đã, về nhà cái gì chứ, chẳng phải anh nói mình mất trí nhớ rồi sao?
Còn nữa! Tôi mua là O chứ đâu phải A! Chẳng lẽ sàn đấu giá lừa tôi?
01
Gần đây Liên bang xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện thứ nhất, vị thượng tướng Alpha trẻ tuổi nhất Liên bang – Lục Cơ, sau trận đại chiến thì mất tích.
Chuyện thứ hai, dựa trên tỷ lệ sinh, Liên bang ban hành một điều luật mới:
【Sau khi trưởng thành, nếu trong vòng một tháng Omega không tìm được bạn đời thì sẽ bị cưỡng chế phân phối cho một Alpha.】
Ban đầu tôi còn mừng thầm vì mình là Beta.
Ai ngờ nhìn kỹ lại, ở cuối điều luật còn có thêm một hàng chữ nhỏ:
【Beta cũng như trên.】
Tôi: “…”
Trời sập rồi! Hôm nay vừa hay lại đúng ngày tôi trưởng thành. Nói cách khác, tôi chỉ có một tháng thôi.
Hoặc là tự mình tìm được bạn đời để kết hôn, hoặc là bị cưỡng chế phân phối cho một
Alpha nào đó chẳng biết tốt xấu ra sao, rồi sinh ra một đám con cái cũng chẳng biết hình dạng thế nào.
Ai mà chẳng biết nên chọn cái nào chứ.
Vấn đề là, có phải tôi không muốn kết hôn đâu.
Nếu tôi là Alpha, tôi cũng vui vẻ rước một người vợ về rồi sinh cả bầy con cho xem.
Nhưng tôi lại là một Beta cơ mà… khả năng sinh sản thấp đến mức chó cũng không thèm ấy
2
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenCha tôi bưng ra một đĩa mì nhão nhoẹt đưa cho tôi:
“Đừng buồn nữa, ăn cơm trước đi.”
“Nhà mình tuy nghèo, nhưng cũng không thể để con tùy tiện tìm đại một Alpha rồi bị bắt nạt.”
“Ăn xong rồi ta đi nhà đấu giá xem thử, may mắn thì có thể nhặt được một tiểu Omega đem về cũng nên.”
Tôi cảm động nhìn cha, vừa ăn mì cục vừa bị nghẹn đến mức phải đấm ngực.
Ở nhà đấu giá, người bị đem bán toàn là nô lệ phạm tội, Alpha, Beta, Omega đều có cả.
Ban đầu chỉ là nơi để tầng lớp thượng lưu giải trí.
Nhưng mấy năm gần đây cũng bắt đầu làm ăn với tầng lớp bình dân, cung cấp cho các gia đình tiểu tư sản.
Tôi kiểm tra lại tiền tiết kiệm trong nhà, rồi tính toán lương của mình, có chút lo lắng:
“Cha, ai cũng nói tiểu Omega mảnh mai yếu ớt, nhà mình có đủ tiền nuôi anh ta không?”
Tuy nói là đi nhà đấu giá mua người, nhưng đã đem về nhà rồi thì là trách nhiệm.
Tôi phải đối xử tốt với người ta.
Cha tôi hút một hơi thuốc lào:”Chắc đủ đấy, dù sao hai đứa cũng không sinh con.”
Cũng đúng, con cái còn tốn kém hơn người lớn nhiều.
Vé vào cửa nhà đấu giá là hai trăm, cha tôi có chút xót tiền, suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Con tự vào đi, vợ mình thì mình tự chọn.”
“Cha không vào đâu, tiết kiệm hai trăm đồng để sau này mua thuốc ức chế cho vợ con.”
Tôi thấy cũng hợp lý, bèn trả tiền bước vào trong.
Không giống như trong tưởng tượng là cảnh xa hoa rực rỡ, bên trong lại tối tăm đến kỳ lạ.
Ngoài ánh sáng mờ nhạt trên sân khấu, những chỗ khác đều chìm trong bóng tối.
Người hầu dẫn tôi vào nhìn tôi từ đầu đến chân vài lần, đột nhiên hỏi:
“Cậu đến mua vợ à?”
Tôi có hơi ngại ngùng, vì trong suy nghĩ của tôi, buôn bán người không phải là điều gì tốt đẹp.
Nhưng bị hiện thực ép buộc, tôi khẽ gật đầu:
“Phải… vì pháp lệnh mới ban hành… hôm nay tôi vừa trưởng thành…”
Người hầu tỏ vẻ hiểu chuyện, liếc nhìn xung quanh rồi hạ giọng hỏi tôi:
“Tôi vừa nhặt được một tiểu Omega hôm nay, cậu có muốn không?”
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.