Tốc độ đổi mặt của cậu nhanh đến mức tôi suýt nghĩ vừa rồi chỉ là ảo giác.
Tôi tiến lại gần, ngón tay chạm vào đuôi mắt cậu đang đỏ:
“Khóc à?”
Cậu hoảng loạn quay mặt đi: “Không, không có…”
Tôi giữ chặt cằm cậu, buộc cậu nhìn thẳng vào mắt mình:
“Tống Ly, em có điều gì giấu tôi không?”
Cậu chớp mắt mấy lần:
“Chị, chị đang nói gì thế, em nghe không hiểu.”
“Thôi vậy.”
Tôi thở dài, kéo cậu về sảnh tiệc.
Đoạn Ngôn đang bị một nhóm Omega vây quanh.
Thấy chúng tôi, anh ta nhướng mày tiến lại:
“A Nhiễm, có muốn nhảy một điệu không?”
Tôi chưa kịp đáp thì Tống Ly đã bước lên một bước, ánh mắt cảnh cáo nhìn Đoạn Ngôn:
“Xin lỗi, điệu nhảy đầu tiên của chị là của tôi.”
Giọng cậu rất nhẹ, nhưng lại mang theo sự bá đạo không thể chối từ.
Đoạn Ngôn sững sờ.
Tôi cũng sững sờ.
Âm nhạc vang lên, Tống Ly nắm tay tôi bước vào sàn nhảy.
Lòng bàn tay cậu nóng bỏng, nhưng giọng nói lại bình tĩnh đến đáng sợ:
“Chị, nếu em lừa chị, chị có ghét em không?”
Tôi cười khẽ: “Còn tùy xem là chuyện gì.”
Tôi ghé vào tai cậu, thổi nhẹ một hơi:
“Nếu là chuyện em giả vờ không quen tôi, tôi tha thứ.”
“Chàng trai làng chài nhỏ bé của tôi.”
Bình luận:
【Á á á! Chị đừng thổi nữa! Kẻo chó con nổ mất!】
【Xong rồi! Chó con lại nghĩ chị sẽ ghét mình nữa rồi!】
Đồng tử của cậu đột ngột co rút.
11
Âm nhạc chợt dừng lại.
Bàn tay Tống Ly run rẩy:
“Chị… chị đã nhận ra từ lâu rồi?”
Tôi bóp nhẹ ngón tay cậu:
“Nếu không thì sao? Em nghĩ vì sao tôi lại chọn em?”
Mắt cậu lập tức đỏ hoe:
“Vậy… vậy tại sao…”
“Tại sao tôi không vạch trần em?”
Tôi bật cười: “Vì tôi muốn xem em có thể giả vờ đến bao giờ.”
Tai cậu đỏ bừng, pheromone tràn ra ngoài không kiểm soát.
Đoạn Ngôn bất ngờ chen vào:
“A Nhiễm, có thể ra ngoài nói chuyện chút không?”
“Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với em.”
Ánh mắt Tống Ly lập tức lạnh lẽo.
Tôi định từ chối, nhưng cậu lại buông tay tôi:
“Chị đi đi.”
Tôi ngạc nhiên nhìn cậu.
Cậu mỉm cười ngoan ngoãn:
“Em tin chị.”
Bình luận:
【??? Chó con đổi tính rồi à?】
【Không đúng! Có gì đó rất sai!】
【Có khi nào cậu ta đang ém chiêu lớn không?】
Tôi theo Đoạn Ngôn ra ban công, anh ta đưa tôi ly sâm panh:
“Em thật sự thích tên Omega đó sao?”
Tôi nhấp một ngụm: “Ừ.”
Anh ta cười khẩy: “Hắn không xứng với em.”
Ánh mắt tôi lạnh đi: “Đoạn Ngôn, anh lo chuyện của mình đi.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen“Em biết Tống Ly là ai không? Thân phận thật của hắn là…”
Chưa kịp nói hết, đại sảnh vang lên một trận xôn xao.
“Có người lên kỳ phát tình rồi!”
“Trời ơi! Là pheromone của một Omega đỉnh cấp!”
Tim tôi chấn động, vội quay đầu.
Chỉ thấy Tống Ly đang bị một đám Alpha vây quanh, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ hồ.
Áo vest không biết đã bị cởi từ khi nào, áo sơ mi bung ba khuy.
Lộ ra mảng da ửng đỏ rộng lớn.
Sắc mặt Đoạn Ngôn khó coi: “Hắn cố tình đấy!”
Tôi đương nhiên biết cậu cố tình.
Tên nhóc này!
Tôi sải bước đến gần, giải phóng pheromone Alpha dẹp hết đám đông.
“Biến hết.”
Mọi người nhanh chóng tản ra.
Tống Ly mềm nhũn ngã vào lòng tôi, giọng nức nở:
“Chị… em khó chịu quá…”
Tôi nghiến răng: “Về nhà rồi tính.”
Cậu dụi vào cổ tôi, cười đắc ý:
“Được thôi.”
“Tùy chị… xử trí.”
12
Tôi nhét Tống Ly vào trong xe, cậu lập tức quấn lấy tôi.
“Chị có giận không?”
Tôi bóp cằm cậu:
“Cố tình phát tình ở nơi công cộng?”
“Tống Ly, em to gan thật đấy.”
Cậu chớp đôi mắt long lanh ướt át:
“Em chỉ là… không muốn chị ở cùng người khác thôi.”
Tôi bật cười lạnh: “Nên em chọn cách này?”
Cậu bất ngờ ghé sát, hơi thở phả bên tai tôi:
“Chị không thích sao?”
“Thấy người khác nhìn chằm chằm vào em, ánh mắt chị cũng đầy chiếm hữu mà.”
Tôi khựng lại.
Thằng nhóc này, từ khi nào đã biết trêu ghẹo người khác thế?
Bình luận:
【Á á á chó con phản khách vi chủ rồi! Biết quyến rũ chị rồi!】
【Chị bị nắm thóp rồi! Chó con tâm cơ quá!】
【Ai chịu nổi đây! Tống Ly đúng kiểu trà xanh! Nói đến trà thì…】
Tôi giữ chặt sau gáy cậu, hôn mạnh xuống.
“Tống Ly, đây là em tự chuốc lấy.”
Cậu ngoan ngoãn ngẩng đầu, để tôi mặc sức chiếm đoạt.
Đến khi đôi môi đỏ mọng sưng lên mới chịu buông.
“Chị…” Cậu thở dốc, “Chúng ta về nhà đi được không?”
Tôi ra hiệu tài xế lái xe, rồi ghé sát, giọng thấp:
“Tối nay đừng mơ ngủ.”
Đôi mắt cậu sáng rực: “Thật không?”
Tôi bất lực đưa tay đỡ trán.
Con chó nhỏ này, càng ngày càng vô pháp vô thiên.
Nhưng,
Nhìn đôi mắt long lanh ấy, tôi lại không kìm được hôn lên chóp mũi cậu.
Thế này cũng tốt.
Ít nhất, cậu sẽ không còn nghĩ đến chuyện rời bỏ tôi nữa.
13
“Chị, em không mở cửa, là anh ta tự xông vào.”
Tống Ly đáng thương đứng ở cửa, còn Đoạn Ngôn thì mặt mày u ám.
Trận chiến tối qua quá kịch liệt, trên người Tống Ly toàn dấu vết đỏ hồng, cố ý không cài khuy áo, để ngực trần bày ra.
“Tống Ly, mặc áo vào.”
Dáng vẻ này tôi không muốn ai khác nhìn thấy.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.