Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 1

10:27 sáng – 19/09/2025

Bạn trai mang về một người cá trông vô cùng xinh đẹp.

Tôi thấy chướng mắt, cố tình làm bẩn nó.

Hết đổ sữa, lại đổ mực lên người nó…

Cho đến một ngày, “nó” phân hóa thành giống đực.

Liền ép tôi vào bồn tắm:

“Đại tiểu thư, bây giờ đến lượt tôi làm bẩn cô rồi.”

01

Bạn trai tôi – Lộ Trạch An – mang từ căn cứ thí nghiệm sinh vật về một con người cá.

Vừa nhìn thấy nó, tôi liền thấy nhức đầu.

Khuôn mặt đẹp đến mức khó phân biệt nam nữ, thêm cái đuôi cá xanh nhạt phát sáng, thật kỳ lạ.

Lộ Trạch An nhìn nó bằng ánh mắt như đang nhìn một báu vật.

Anh còn mua riêng một bể cá khổng lồ đặt ngay giữa phòng khách trong biệt thự.

Con người cá gục đầu trên mép bể, trông thì xinh đẹp, nhưng lại rất nguy hiểm.

Lộ Trạch An vén mái tóc vàng óng của nó, để lộ đôi mắt sáng đẹp.

Anh ta vô cùng hài lòng, ngắm nhìn con người cá ấy như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật.

Đến khi anh ta vén tóc, tôi mới phát hiện thì ra nó vẫn luôn mở mắt, lại còn nhìn chằm chằm vào tôi.

Cảm giác quái dị lập tức bò dọc sống lưng.

Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, mà nó còn hơi nhếch môi cười với tôi.

Tôi cảm giác mình đã bị một hải yêu nguy hiểm nhất nhắm trúng.

Bản thân không khống chế được mà lùi lại hai bước.

Lộ Trạch An thấy động tác lùi của tôi, cười nói:

“Bình thường Giang tiểu thư trời không sợ đất không sợ, vậy mà lại sợ một con cá à?”

Tôi khẽ “chậc” một tiếng, đi tới đá đá cái bể kiên cố:

“Em mà sợ một con cá sao?”

“Vậy em lại gần chạm thử đi. Nó đã bị tiêm thuốc an thần mạnh nhất, cho dù em có làm sashimi nó ngay tại đây, nó cũng sẽ không phản kháng đâu.”

Lộ Trạch An thật sự… có chút biến thái.

Tôi bước lại gần, dùng đầu ngón tay khẽ chạm qua mái tóc vàng của nó, chẳng khác gì tóc người cả.

Hơn nữa, tôi còn phát hiện con người cá vừa rồi thực ra không phải nhìn tôi, mà tầm mắt nó vẫn luôn hướng về phía cửa ra vào.

Khi lòng tôi vừa thả lỏng, nó bất ngờ quay đầu lại, nhếch môi, để lộ hai chiếc răng nanh sắc nhọn hai bên.

“Á!”

Tôi giật mình, chân trượt một cái.

Đợi Lộ Trạch An kịp phản ứng, tôi đã rơi thẳng xuống bể cá.

Chiếc bể khổng lồ sâu đến năm mét, con người cá ngẩng đầu, nở nụ cười yêu mị rồi bơi về phía tôi.

Tôi trợn tròn mắt, tay chân quên cả quẫy đạp.

Chỉ cảm thấy hôm nay mình sắp chết trong tay con quái vật này rồi!

Bên ngoài bể, Lộ Trạch An hoảng hốt hô gọi nhân viên an ninh.

Trong bể, con người cá kia muốn dùng đuôi quấn lấy tôi.

Tóc vàng óng ánh tung bay theo làn nước.

Gương mặt đẹp đẽ mà ma mị ấy ngày càng kề sát.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Tôi cố nén hơi, ra sức đẩy nó ra, rồi liều mạng bơi lên trên.

Nó vung mạnh chiếc đuôi, quất một cái, lại đánh tôi rơi xuống đáy.

Tôi sặc mấy ngụm nước.

Tôi đã ý thức được — nó muốn dìm chết tôi ở đây!

2

Xong đời rồi.

Tôi còn chưa kịp tiêu hết đống gia sản hơn chục tỷ.

Lộ Trạch An cái tên cặn bã đó chỉ biết lo lắng bên ngoài, chứ chẳng thèm đến kéo tôi một tay.

Con người cá vẫn đang dùng đuôi chọc vào tôi, dường như nghi ngờ tại sao tôi không còn giãy dụa như vừa nãy.

Một gương mặt đẹp đến mức vô lý, lại mang vẻ ngơ ngác.

Nó càng lúc càng áp sát.

Tôi thực sự cũng chẳng còn sức để đẩy nó ra.

Đôi môi đỏ mọng của nó tiến gần tôi, trong đầu tôi thoáng hiện lên mấy cảnh phim truyền hình.

Đúng là, tự chuốc họa!

Tôi đưa tay nâng lấy gương mặt nó, rồi hôn lên.

Ban đầu nó hơi sững lại.

Ngay sau đó lại tự nhiên tiếp nhận nụ hôn này.

Còn nhận ra tôi đang cần gì.

Nó rất nhiệt tình truyền không khí cho tôi.

Đúng là một con quái vật vừa thông minh vừa nguy hiểm!

Mãi cho đến khi nhân viên an ninh tới, tiêm cho nó một mũi an thần, nó mới chịu buông tôi ra.

Toàn thân tôi ướt sũng bò ra ngoài.

Tôi giơ tay tát nó một cái.

Đau đến nỗi tay tôi cũng rát lên.

Lộ Trạch An bước lại đỡ tôi, tôi tiện tay tát luôn cho anh ta một cái.

“Anh và con quái vật này ở với nhau đi.”

Tôi nghiến răng nói: “Vừa hay, em thấy nó cũng là loại anh thích mà.”

Nói xong tôi xoay người đi thẳng vào phòng tắm.

Soi gương mới phát hiện môi mình rớm máu.

Khi nó truyền dưỡng khí cho tôi, tôi đã cảm nhận được hai chiếc răng nanh cọ sát môi, như muốn cạy mở hàm răng đang cắn chặt của tôi.

Trong lòng thầm chửi một tiếng, tôi càng bực bội hơn!

Tắm xong, Lộ Trạch An lại ra sức nịnh nọt.

“Nguyệt Nguyệt, trước khi mang nó về anh đã thật sự tiêm thuốc an thần mạnh nhất rồi, đủ để hạ gục một con cá mập.”

“Anh chỉ thấy nó thú vị, nên mang về cho em giải khuây thôi.”

Tôi quay đầu, chỉ vào môi mình chất vấn: “Giải khuây kiểu này sao?”

Sắc mặt Lộ Trạch An trầm xuống, định hôn tôi.

Tôi lại tát cho anh ta thêm một cái.

Anh ta nhận một cuộc gọi, hình như từ căn cứ sinh vật gì đó.

Liền vội vã chạy ra ngoài.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận