“Tôi biết ngay! Lúc đầu tôi đã nên cản cậu vào thành phố.”
“Cậu xem đi, hồn vía chẳng còn, chắc chắn là bị hồ ly tinh nào mê hoặc rồi!”
Anh ta mắng mỏ, ép hỏi tôi là ai.
Tôi nào dám nói thật, chỉ ậm ừ vài câu rồi lảng đi.
Buổi tối, anh ta gõ cửa.
“Em trai, có khách tìm cậu.”
Mở cửa ra, gương mặt quen thuộc lập tức đập vào mắt.
Hạ Châu Dực mỉm cười chào: “Anh Thẩm.”
Anh Lâm còn sốt sắng hơn tôi: “Bạn từ thành phố về, phải tiếp đãi tử tế vào.”
Tôi chẳng muốn để anh ta biết chuyện mình từng bị vắt kiệt ở nơi đó, đành bất đắc dĩ để anh ta bước vào.
Sau lưng anh ta vẫn luôn có người theo sát.
“Anh Thẩm, căn nhà này có phải hơi nhỏ quá không?”
“Hay để tôi bỏ tiền cho anh xây một căn rộng hơn.”
“Không cần.” Tôi lạnh nhạt đáp.
“Nếu cậu thấy chật thì cứ về biệt thự lớn của cậu đi.”
Hạ Châu Dực lại cười hề hề:
“Thôi, vậy thì bỏ đi.”
17
Hạ Châu Dực vốn được nuông chiều từ nhỏ, thân thể quý giá.
Chỉ bị muỗi cắn mất ngủ một đêm, hôm sau dưới mắt đã có quầng thâm, nhưng vẫn cố tỏ ra tươi tỉnh để chào hỏi tôi.
Ở đây ăn uống, điều kiện chẳng tốt, vậy mà anh ta vẫn chịu đựng được.
Thế nhưng, chỉ cần Tạ Trì gọi điện đến, anh ta liền không thể che giấu nổi.
“Anh Thẩm, em… học kỳ sau không thể đến quán mì nữa.”
“Sao vậy? Có gặp khó khăn gì à?” Tôi lo lắng hỏi.
“Không, có người tốt tài trợ cho em đi du học.”
Tôi biết Tạ Trì học rất giỏi, nghe vậy thật lòng mừng thay cậu ta.
“Chúc mừng em nhé.”
Tôi lải nhải nói rất nhiều.
Tạ Trì đột nhiên ngắt lời: “Anh Thẩm, nếu như em…”
Đúng lúc đó, trong bếp vang lên tiếng vỡ loảng xoảng.
Là Hạ Châu Dực làm rơi đĩa, còn bị mảnh vỡ cứa rách tay, máu chảy loang cả cánh tay.
Tôi bảo Tạ Trì chờ một chút, rồi vội vàng xử lý.
Cũng tại Hạ Châu Dực, nhất quyết đòi trổ tài cho tôi xem, kết quả chỉ thêm phiền phức.
Anh ta lại rất bình thản, cứ như người bị thương chẳng phải mình.
Tôi đỡ anh ta ngồi xuống sofa, thu dọn xong mớ bừa bộn, mới chạy sang nhà anh Lâm mượn đồ băng bó.
Bận rộn xong xuôi, tôi mới sực nhớ vẫn còn điện thoại chưa cúp.
“Hồi nãy em định nói gì ấy nhỉ?” Tôi hỏi.
“Không có gì đâu, anh Thẩm. Chúc anh… buôn may bán đắt.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen18
Tôi không chịu nổi nữa, đuổi thẳng Hạ Châu Dực ra khỏi nhà.
Chỉ vì anh ta cứ thỉnh thoảng lại phát tán pheromone.
Tôi nghĩ, nếu mình là Omega, có lẽ đã sớm bị thứ mùi đậm đặc này mê hoặc đến hôn mê.
Anh Lâm thấy tôi xách hành lý của anh ta ném ra ngoài, liền hoảng hốt ngăn cản:
“Em trai, sao cậu lại làm thế?”
“Sao đối xử với bạn bè như vậy?”
Tôi chẳng thể nói rõ, chỉ liên tục bảo anh ta đừng xen vào.
“Cậu Hạ, sang nhà tôi ở đi.”
Anh Lâm hào phóng mời, làm tôi trông chẳng khác gì một kẻ nhỏ nhen.
Tôi đoán Hạ Châu Dực chắc chắn sẽ từ chối.
Một người kén chọn như anh ta, sao chịu nổi cảnh sống trong nhà người lạ?
“Cảm ơn anh Lâm.”
Anh ta vậy mà lại đồng ý.
Tôi chết sững.
“Tôi làm sai, anh Thẩm giận tôi là đúng.”
Bộ dáng nửa thật nửa giả ấy của anh ta càng khiến tôi tức tối.
Cũng lo anh Lâm nhìn ra mối quan hệ giữa chúng tôi.
“Đi đi.” Tôi giả vờ dửng dưng nói.
Anh Lâm chợt tỉnh ngộ: “Thì ra chỉ cãi nhau thôi, chuyện gì đâu. Vài hôm là ổn lại.”
Tôi vẫy tay, giục anh nhanh đưa Hạ Châu Dực đi.
19
Tối hôm đó, anh Lâm đỏ mắt bước vào.
“Em trai, bạn cậu thật đáng thương.”
Tôi khựng lại, tim giật thót.
Anh ta đã nói gì với anh Lâm?
Tôi kìm nén cơn giận, định đi tìm anh ta hỏi cho rõ, nhưng bị anh Lâm giữ lại, vừa khóc vừa kể.
“Cậu ấy có một người cha là Alpha, từng trong kỳ mẫn cảm đã cưỡng ép đánh dấu mẹ cậu ấy.”
“Thế nên cậu ấy hận Alpha.”
“Từ nhỏ đến lớn, cậu ấy luôn là đứa con hoang không được thừa nhận.”
“Vậy mà cuối cùng cũng phân hóa thành Alpha, giống hệt cha mình.”
“Để không làm hại người mình thích, cậu ấy kể rằng khi bị rạch tuyến thể, thậm chí không dùng thuốc tê, đau đến mức suýt bất tỉnh.”
“Thế nhưng… người đó lại vẫn ghét cậu ấy.”
Anh Lâm xúc động nghẹn ngào, như nhớ lại mối tình đầu dang dở của chính mình, nước mắt rơi không ngừng.
“Cậu ấy yêu người đó như vậy, sao người kia lại đối xử thế?”
“Có đúng không, em trai?”
Tôi chỉ biết lúng túng phụ họa, lòng chua xót không thôi.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.