Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 1

5:20 chiều – 20/09/2025

Omega nhút nhát nhất lớp đang định 44.

Một làn gió nhẹ thổi qua, tôi huýt sáo một cái.

“Màu hồng kìa, người đẹp.”

Thế là xong, người ta không nhảy nữa.

Mặt đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận, cậu ta chạy đến tìm tôi.

Bắt tôi phải chịu trách nhiệm.

Miệng còn không quên lải nhải mớ luật liên minh:

“Anh phải làm Alpha của tôi, nếu không tức là đã sàm sỡ tôi rồi! Tôi sẽ đi kiện anh!”

1

Tôi là một Alpha lười chảy thây, ham ăn mê ngủ.

Hôm đó cũng chẳng khác gì mọi ngày, ăn no xong tôi leo lên sân thượng đánh một giấc trưa.

Đang mơ màng nửa tỉnh nửa ngủ thì bị tiếng cửa đóng đánh “cạch” một cái làm giật cả mình.

Tôi ngáp một cái dài, uể oải mở mắt ra.

Trước mắt là một cậu con trai vóc dáng gầy gò đang đứng trên mép sân thượng.

Cậu ta hoàn toàn không hay biết có người đang nhìn từ phía sau.

Gió thu buổi chiều mát rượi lướt qua.

Chiếc áo đồng phục rộng thùng thình của cậu bị gió thổi phồng lên, để lộ ra một đoạn eo trắng nõn mảnh mai — và… hai cái cạp quần.

Còn tại sao lại là hai cạp quần thì…

Tôi phấn khích huýt sáo một tiếng, bật dậy ngồi dậy.

“Ồ, mặc đồ hồng à, người đẹp ơi.”

2

Omega đang đứng bên mép sân thượng đột ngột cứng đờ người lại.

Sau đó quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt không thể tin nổi.

Ánh mắt tôi sáng rực lên.

Cậu trai đỏ bừng cả mặt, tức đến mức toàn thân run rẩy.

Từng bước chậm rãi đi về phía tôi.

Má cậu đỏ ửng, nhưng đôi môi thì trắng bệch.

Cậu run run môi, bước đến trước mặt tôi.

Tôi lười biếng ngẩng đầu nhìn cậu.

Lúc này, người đã gần như sắp bật khóc.

Đúng lúc cần lời hoa mỹ thì lại không nghĩ ra gì, chỉ có thể thầm cảm thán:

Má nó, đúng là một tiểu mỹ nhân mắt lệ rưng rưng như hoa lê dưới mưa!

“Sao anh cũng bắt nạt tôi?”

Cậu hỏi, giọng nghẹn ngào.

“Chỉ đùa tí thôi mà.” – tôi nhún vai, “Omega các cậu lúc nào cũng làm quá lên.”

Tôi thở dài như đang ngâm thơ.

Vỗ tay một cái, từ dưới đất bật dậy.

Vừa lắc đầu vừa tặc lưỡi:

“Đã vậy thì, tôi đi đây. Cậu cứ từ từ mà nhảy.”

Ai ngờ, cậu ta càng khóc to hơn.

Túm lấy tay tôi không cho đi.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Miệng còn hét: “Anh đã sàm sỡ tôi! Alpha làm vậy với Omega là phải chịu trách nhiệm! Không được đi!”

3

Biết trước hôm đó chỉ vì ngủ trưa trên sân thượng mà rước lấy cái họa này,

Tôi đã chẳng đến trường học làm gì.

Trừ tận gốc cho rồi.

Đúng lúc ấy.

Có người vỗ vai tôi từ phía sau:

“Anh Dư, cái Omega kia lại tìm anh nữa rồi.”

Tôi là “chiến thần ngủ gật” của lớp, hầu như mỗi giờ ra chơi đều phải tranh thủ chợp mắt.

Giờ thì hay rồi, bị một Omega từ đâu chui ra bám dính lấy.

Muốn ngủ cũng chẳng yên.

Sáng mang đồ ăn sáng, chiều mang đồ ăn vặt, tối còn có cả bữa khuya.

Một ngày chạy tới vài lần.

Không ra, cậu ta cứ đứng ở cửa chờ mãi không đi.

Giờ thì cả lớp đều đồn rằng tôi đang yêu đương với một nam Omega.

Tôi bực bội vuốt tóc, đành phải ra ngoài.

Omega tên là Tập Thanh đang đứng trước cửa sau.

Ánh mắt trong veo, da trắng nõn.

Mái tóc mềm mại bị gió thổi rối lên.

Mùa thu ở thành phố B khá lạnh.

Đầu mũi cậu cũng bị gió thổi đến đỏ hồng.

Thấy tôi ra, cậu cười tươi như hoa, mắt cong cong.

Y như một tiểu mỹ nhân bước ra từ tranh.

4

Tôi đúng là một tên đểu chỉ nhìn mặt mà sống, nhưng giờ thì tức muốn nổ phổi.

“Rốt cuộc cậu muốn gì?”

Tôi nheo mắt, đẩy cậu dựa vào lan can.

Đứng một lúc lâu, cậu như chẳng hề tức giận.

Chỉ mím môi, đưa phần đồ ăn sáng sau lưng ra trước:

“Nè, bữa sáng hôm nay nè.”

Giọng Tập Thanh nhẹ nhàng mềm mại:

“Anh không thích trứng nên em không cho vào, thay bằng ba chỉ xông khói rồi.”

Tôi khó chịu nhận lấy bánh kẹp, cắn một miếng như muốn giết người.

“Nếu dám bỏ thuốc thì cậu chết chắc.”

Omega chớp đôi mắt to, hỏi:

“Ngon không?”

Tôi ăn liền mấy miếng hết sạch, uống một ngụm sữa.

Lèm bèm cảnh cáo:

“Sau này đừng đến nữa. Nếu còn tới, tôi thấy một lần, đánh một lần.”

Omega vốn nhát như thỏ, bị tôi dọa thế này lẽ ra phải òa khóc rồi mới phải.

Quả nhiên, mắt cậu ta bắt đầu ngân ngấn nước.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận