Tôi không nghe nổi nữa, chuyện này từ khi nào chứ?
Tôi giật mạnh cửa ra:
“Cái gì cơ?”
Nhưng lập tức va phải đôi mắt u ám của anh, sống lưng lạnh buốt.
Khi định thần lại, cổ tay đã bị anh nắm chặt, người cũng theo đó bị kéo vào nhà.
Cửa đóng sập, căn phòng tối đen dưới ánh sáng lưng chiều.
Ngón tay thô ráp mạnh mẽ tách đôi bờ môi mím chặt của tôi:
“Bắt được em rồi, bảo bối.”
13
Tôi rùng mình, liên tục lùi lại, nhưng quên mất phía sau là sofa, chân bị vướng liền ngã thẳng xuống.
Nào ngờ, không những không kéo giãn được khoảng cách, mà còn tạo cơ hội để Phó Duẫn Thanh đè chặt tôi.
Bàn tay nóng rực kẹp lấy hai má, buộc tôi phát ra tiếng run run đứt đoạn:
“Phó Duẫn Thanh, anh… anh làm gì vậy?”
Đáp lại tôi là hơi thở nóng bỏng bất ngờ áp sát, phả lên cổ:
“Bảo bối biết không? Beta mà không nghe lời… sẽ bị bắt nạt thành Omega đó.”
Mùi hổ phách nồng nàn tràn vào cánh mũi, làm đầu óc tôi quay cuồng, tai đỏ bừng, toàn thân nóng hừng hực.
Những lời càn rỡ gì thế này! Sao có thể nói ra được chứ!
Tức giận, tôi co gối định đẩy anh ra.
Nhưng quên mất, thể hình và sức lực của tôi với anh chênh lệch quá lớn!
Tôi bị anh áp chế mạnh mẽ, căn bản không thể động đậy.
Càng tức hơn.
Tôi lại nâng chân đá anh:
“Cút ra!”
Nhưng lại bị anh giữ lấy mắt cá, treo lên ngang hông.
Đồng thời, sau cổ truyền đến cơn đau nhói:
“Không được chạy.”
Tôi gắng gượng nâng cơ thể mềm nhũn, vung tay tát lên lưng anh.
Nhưng cú đánh yếu ớt chẳng khác nào phần thưởng.
Anh càng hăng hái, cắn liên tiếp mấy cái.
Mùi hổ phách trong không khí ngày càng đậm đặc, đầu óc tôi càng lúc càng mê man.
Cuối cùng không chịu nổi, ý thức rơi vào bóng tối.
14
Tỉnh lại, trong phòng trống rỗng.
Chẳng lẽ chỉ là mơ?
Nhưng khi thấy trong gương, cổ đầy dấu hôn đỏ, tôi chắc chắn tất cả vừa rồi đều là thật.
Tức đến nghiến răng.
Đúng là đồ Alpha khốn kiếp, bỏ lại đống rắc rối rồi chạy à!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen“Cốc cốc cốc!”
Còn biết quay lại.
Tôi nhếch môi cười lạnh, bước nhanh ra mở cửa:
“Anh…”
Lời nghẹn lại — ngoài cửa không phải Phó Duẫn Thanh, mà là gã Alpha gầy gò từng quấy rầy tôi.
Đồng tử tôi co rút, lập tức đóng cửa.
Nhưng muộn một bước, mùi nồng nặc bất ngờ tràn vào khiến tôi toàn thân mềm nhũn.
Rốt cuộc là chuyện gì!
Tôi bấu chặt lòng bàn tay, đau đớn giúp đầu óc tỉnh táo đôi chút, thuận thế cầm cốc trà ném thẳng vào hắn.
Máu nhỏ xuống, hắn gào giận rồi lao về phía tôi.
Ngay trước khi chạm vào, một bàn tay nắm tóc hắn, hung hăng hất mạnh ra.
Mùi nồng nặc bị hương hổ phách át đi.
Tôi gắng gượng không nổi, khuỵu xuống đất.
Ý thức mơ hồ cuối cùng là giọng nói lo lắng của Phó Duẫn Thanh:
“Gọi 120… đúng, cậu ấy đang phân hóa lần 2, chúng tôi ở…”
15
Khi mở mắt, trước mắt là màu trắng xóa.
Cơn nóng bức khó nhịn suýt khiến tôi phát điên.
Từ trong ra ngoài, dòng chất lỏng ẩm ướt khiến tôi không thể kiểm soát cơ thể mình.
Trong lòng ủy khuất và bất an liên tục dâng lên.
Phó Duẫn Thanh đâu rồi?
May mà y tá mặc đồ bảo hộ nhanh chóng chạy tới.
Thuốc ức chế lạnh buốt theo mạch máu lan khắp cơ thể, sự cuồng loạn tạm thời được nén lại.
Cô đo nhiệt độ, rồi nói:
“Ngài Lệnh, hiện tại anh đang tiến hành phân hóa lần 2.”
Tôi khó nhọc gật đầu.
Cô tiếp tục:
“phân hóa lần 2 của anh quá muộn, cường độ vượt xa người khác. Bây giờ có hai cách: một là dùng ít thuốc ức chế cộng thêm ý chí chịu đựng, hai là để Alpha của anh tạm thời đánh dấu.”
Còn chưa kịp trả lời, cô đã ấn công tắc, rèm cửa kéo ra.
Qua lớp kính, tôi nhìn thấy Phó Duẫn Thanh với gương mặt đầy lo lắng.
Trái tim tôi thoáng rung động:
“Tôi có thể nói chuyện với người ngoài không?”
Y tá gật đầu, dùng điện thoại tôi gọi cho anh.
Tôi thở gấp, hỏi dồn:
“Có thể… hay không…”
Chưa nói xong đã bị anh cắt ngang:
“Không được, tuyệt đối không thể đánh dấu.”
Tôi sững người, khóe mắt tức thì ứa lệ.
Không để ý gì nữa, tôi ngắt điện thoại:
“Làm ơn, tiếp tục tiêm thuốc ức chế cho tôi.”
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.