9
Sau khi chắc chắn được nhận vào trường, tôi liền lên diễn đàn để tìm hiểu.
Phó Duẫn Thanh với tư cách Alpha cấp S đứng đầu chuyên ngành, trên diễn đàn được chú ý vô cùng.
Tôi dễ dàng lấy được thông tin cá nhân và câu lạc bộ anh tham gia, để chuẩn bị cơ hội tiếp cận.
Cuối cùng còn không quên bấm thích hết mọi bình luận khen anh.
Ai ngờ, ngay ngày nhập học, chính vì loạt “thích” ấy mà tôi chết đứng ngay trước mặt anh.
Không phải chứ, trường đại học nào lại bắt sinh viên diễn đàn dùng tài khoản thật danh, còn phải đăng ký ngay ngày nhập học!
Điều khó xử nhất là, người phụ trách thủ tục nhập học cho tôi lại chính là Phó Duẫn Thanh!
Anh cúi mắt, khóe môi khẽ nhếch, từng chữ từng chữ đọc ra lịch sử nhấn thích của tôi:
“Muốn, làm, chó, của, Phó, Duẫn, Thanh.”
Tôi choáng váng hoa mắt.
Câu này mà cũng lôi ra đọc được sao!
CPU trong đầu tôi vận hành hết công suất, định giải thích rằng đó là nhấn nhầm.
Nhưng ai đời nhấn nhầm cả trăm cái liên tiếp!
Thẹn quá chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống.
May mà Phó Duẫn Thanh không tiếp tục truy vấn, nhanh chóng làm xong thủ tục rồi đón lấy chiếc vali khổng lồ trong tay tôi đi về ký túc.
Tôi mím môi đuổi theo:
“Tiền bối, để tôi tự kéo, vali hơi nặng.”
Anh bỗng dừng bước, tôi đâm sầm vào vai anh, mắt nổ đom đóm.
Cái vai này bằng sắt chắc? Sao mà cứng thế.
Còn chưa kịp hoàn hồn, anh đã giơ tay, dùng giấy mềm lau giọt mồ hôi trên sống mũi tôi:
“Tôi rất vui lòng, được phục vụ cậcậu.”
Đầu óc càng quay cuồng, tôi chỉ biết ngây ngốc gật đầu theo sau.
Có được cơ hội này, tôi đường hoàng lấy cớ cảm ơn để đến gần anh.
Phó Duẫn Thanh sẽ mang cơm cho tôi, trưa cùng đọc sách, chiều tối đi dạo trong sân trường đầy cặp đôi, thậm chí lúc chơi bóng rổ cũng chỉ uống nước tôi mang.
Tôi nghĩ có lẽ anh cũng có chút tình ý với tôi.
Điều khiến tôi hạ quyết tâm tỏ tình là một lần tụ tập câu lạc bộ.
Mới ngồi xuống không lâu, nhà hàng bỗng hỗn loạn.
Các AO cùng bàn đều bị một Alpha ở bàn bên đột ngột bước vào kỳ dễ cảm ảnh hưởng, xuất hiện phản ứng khác nhau.
Vốn là Beta, tôi phải đứng ra giúp.
Ai ngờ vừa đứng lên đã thấy trước mắt tối sầm, bất lực ngã vào hôn mê.
Ký ức cuối cùng là gương mặt đầy lo lắng của Phó Duẫn Thanh.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenTỉnh lại, tôi đã ở trong bệnh viện tư dưới tập đoàn Phó thị.
Anh ghé sát, trán kề trán, hơi thở nóng hổi phả xuống mũi.
Tôi luống cuống tránh đi, nhưng mặt lại đỏ bừng.
“Cuối cùng cũng hạ sốt rồi, bác sĩ nói cậu cũng bị ảnh hưởng nên mới ngất.”
Nhưng tôi là Beta mà.
Anh véo nhẹ má tôi:
“May là sau này không để lại di chứng, yên tâm đi.
“Cho dù có cũng không sao, có tôi ở đây.”
Tim tôi đập như trống, đầu óc hỗn loạn, chẳng còn nhớ đến chuyện muốn truy hỏi gì nữa.
10
Xuất viện xong, tôi nóng lòng chuẩn bị tỏ tình.
Nhưng một cuốn sổ tay rơi thẳng vào mặt đã phá hỏng kế hoạch.
Trong đó ghi chép tình yêu ngọt ngào giữa Alpha cấp S và Omega cấp S, kẻ chạy kẻ đuổi, trói buộc lẫn nhau.
Alpha cấp S, học năm 2046 lớp 3 khoa Tài chính trường X, gia cảnh giàu có, cần kế thừa tài sản — khớp hoàn toàn với Phó Duẫn Thanh.
Ban đầu tôi không tin cái gọi là “cốt truyện” này, cho đến khi từng chi tiết nhỏ trong sách lần lượt ứng nghiệm.
Tôi vẫn còn ôm chút may mắn, nhưng rất nhanh, hiện thực đã cắt đứt ảo tưởng ấy.
Tan học, như thói quen tôi đến tìm anh cùng đi ăn.
Vừa tới hành lang đã bị chặn lại:
“Lệnh An, chờ chút, có người tìm anh Phó.”
Tôi còn ngơ ngác, thì bên tai vang lên tiếng tỏ tình:
“Anh Phó, em thích anh, tuy em không phải Omega…”
Chưa dứt lời đã bị Phó Duẫn Thanh lạnh lùng cắt ngang:
“Tôi không thích Beta. Bất kỳ Beta nào, xin lỗi.”
Trong thoáng chốc, tôi như rơi vào hầm băng, đầu ngón tay tê rần không nhúc nhích nổi.
Trong đầu hiện lên dòng chữ trong cuốn sổ:
“Nam chính Alpha cấp S ghét nhất những Beta mang lòng mơ tưởng tới anh ta…”
Tôi cuối cùng cũng cam chịu, giấu kín tình cảm, không còn chủ động tạo thân mật, từ từ kéo xa khoảng cách, chỉ lặng lẽ làm một Beta cấp dưới ngoan ngoãn bên cạnh nam chính Alpha.
Thêm vào đó, sự hờ hững của Phó Duẫn Thanh đối với tôi càng chứng minh sự thật đúng như vậy.
Nhưng khi đối mặt với lời mời làm việc của anh, tôi vẫn không nỡ từ chối.
Giống như uống độc dược giải khát, chỉ cần được nhìn anh thêm đôi lần cũng tốt, đến lúc phải đi thì sẽ đi.
Ký ức đến đây đứt đoạn.
Tôi thở dài thu hồi tâm trí, nhanh chóng viết bản thảo, cắt dựng video, đăng lên tài khoản phụ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.