Áp lực tội lỗi khiến tôi lục lại ký ức.
Cuộc thoại bị bỏ quên cuối cùng hiện ra: chính là sau lần ngất, bác sĩ gọi điện để hỏi thăm, khuyên tôi nên tìm một Alpha làm bạn đời.
Lúc đó tôi đã nói: “Không cân nhắc bất kỳ Alpha nào.”
Nhưng đó đâu phải lỗi của tôi — tại kịch bản thôi.
Khoan đã, nói về kịch bản, hành động của Phó Duẫn Thanh lúc này hoàn toàn trái ngược với nó!
Tôi túm chặt Phó Duẫn Thanh:
“Về nhà với tôi, tôi có vài chuyện muốn hỏi anh.”
18
Tôi lấy cuốn sổ ghi chép cốt truyện giấu trong ngăn kéo đưa cho Phó Duẫn Thanh, ra hiệu bảo anh đọc từ đầu đến cuối.
Anh bất lực hỏi:
“Bảo bối, em nói xem… có khả năng nào Alpha trong này không phải là anh không?”
Tôi cau mày, lật cuốn sổ về trang đầu:
“Sao có thể chứ? Anh không phải là Alpha cấp S, học khoa Tài chính, khóa 2046, lớp 3 của đại học X sao?”
Phó Duẫn Thanh ôm trán, cười khổ:
“Khóa 2046, lớp 3 cao học ngành Tài chính của X đại cũng có một Alpha cấp S đấy.”
Khóe môi tôi giật giật — chẳng lẽ thực sự nhận nhầm rồi sao? Tôi vẫn không cam lòng, tiếp tục gặng hỏi:
“Nhưng thời gian anh đi du học, rồi tiếp quản công ty, đều trùng khớp mà…”
Phó Duẫn Thanh nghe không nổi nữa, đưa ngón tay chặn môi tôi:
“Alpha cấp S kia trùng thời điểm với anh thôi!”
Tôi do dự chốc lát, còn định nói Alpha kia thích ăn rau mùi, mà Phó Duẫn Thanh mỗi lần ăn cũng thấy ngon lành kia mà.
Anh nhìn ra ý định của tôi, chỉ vào trang giấy:
“Anh bị dị ứng nhẹ với rau mùi, mỗi lần ăn vào đều đỏ cổ. Nhưng em thích, nên anh đành yêu cái em yêu thôi.”
Tôi ngơ ngác chớp mắt, nhớ lại đúng là mỗi lần ăn xong rau mùi, Phó Duẫn Thanh đều đỏ mặt đỏ cổ rồi lặng lẽ rời đi.
Hỏng rồi…
Chưa dừng ở đó, anh còn lấy điện thoại ra, bấm vài cái.
Màn hình hiện lên: đang yêu cầu gọi video với “Vu Lẫm”.
Kết nối rất nhanh, thoáng qua là gương mặt của Lục Du.
Gì thế này?
Chẳng mấy chốc, Vu Lẫm mặc bộ vest nhăn nhúm xuất hiện trên màn hình:
“Có chuyện gì vậy?”
Tôi chợt nhớ đến tin đồn: tổng tài Vu thị cũng là một Alpha cấp S.
Phó Duẫn Thanh liếc tôi một cái, rồi nhanh chóng giải thích mọi chuyện.
Vu Lẫm gật gù, quay sang tôi nói:
“Đúng vậy, thời gian của tôi gần như trùng khớp với Phó tổng, khác biệt duy nhất là tôi thích ăn rau mùi.”
Khớp rồi, hoàn toàn khớp rồi.
Cuộc gọi kết thúc, tôi chột dạ lùi lại một chút:
“Là tôi hiểu nhầm rồi.”
Tôi còn tưởng Phó Duẫn Thanh sẽ được đà bắt nạt thêm tôi.
Không ngờ, anh lại quỳ một gối trước mặt tôi:
“Anh yêu em. Lần này, có thể ở bên anh không?”
Tôi cúi người, lao thẳng vào lòng anh:
“Được.”
“Vậy ngày mai đi đăng ký kết hôn nhé?”
“Anh sẽ bảo Tiểu Từ gửi sổ hộ khẩu qua chuyển phát nhanh.”
Được lắm, thì ra là đã chuẩn bị sẵn cả rồi.
Mười năm đã lỡ, tôi cũng không muốn chờ thêm nữa.
“Được, hộ khẩu tới thì đi làm đăng ký ngay.”
Phiên ngoại: Phó Duẫn Thanh
Lệnh An nói chúng tôi quen nhau mười năm, thực ra là mười một năm.
Năm nhất cấp ba, giữa biển người, tôi vừa nhìn đã thấy cậu ấy.
Nhưng lúc lấy hết can đảm muốn lại gần, bạn học nói cậu xin nghỉ vì cha mẹ mất.
Từ đó, tôi chọn âm thầm đứng sau cậu.
Dù là xử lý chuyện nhà trường muốn cho nghỉ học, hay lũ bạn thích buôn chuyện, hay đám họ hàng hút máu lúc cậu thừa kế tài sản.
May mắn là Lệnh An rất mạnh mẽ, cậu chọn học lại, chọn đi học thêm.
Tôi từng muốn tự mình làm gia sư cho cậu, nhưng cha tôi phát hiện tôi có tình cảm với một Beta, bắt buộc tôi vào công ty học việc.
Chỉ khi trở nên mạnh mẽ hơn, tôi mới bảo vệ được Lệnh An.
Tôi vừa đi làm, vừa chọn lựa gia sư đáng tin, tìm mọi cách đưa tới cho cậu.
“Phó tổng, anh vẫn ổn chứ? Có cần tôi…”
“Thật tốt.” Tôi muốn gọi đó là ân huệ ông trời ban.
Hình tượng học trưởng tôi dày công dựng lên, đến khi Lệnh An ngất đi thì hoàn toàn sụp đổ.
Bác sĩ ở bệnh viện tư do Phó thị tài trợ nói với tôi: Lệnh An bị ảnh hưởng bởi pheromone của Alpha ngồi bàn bên, có khả năng sẽ phân hóa, thời gian không thể dự đoán, hậu quả rất nghiêm trọng.
Tôi giấu kín tin này.
Không cho bất kỳ Alpha nào khác tiếp cận Lệnh An.
Cậu ấy sẽ luôn ở bên tôi, chỉ có thể là Omega của tôi.
Nếu dám bỏ chạy, tôi sẽ bắt về, đánh dấu triệt để, nhốt trong biệt thự ven biển tôi chuẩn bị sẵn từ lâu.
Nhưng cậu ấy thật sự đã chạy trốn.
Trong đầu tôi thoáng qua vô số ý định cưỡng chế giữ lại.
Song sau khi điều tra được cuộc trò chuyện, hồ sơ, cả địa chỉ IP, tôi vẫn mềm lòng.
May thay, cuối cùng mọi hiểu lầm đều được tháo gỡ, tất cả đều vừa vặn tốt đẹp.
End
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.