Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 6

9:42 sáng – 22/09/2025

“Tôi thề, thật sự không mắng cậu đâu, chỉ là giọng tôi hơi to chút.

“Bé con ngoan, cậu muốn sao thì nói đi, tôi đều nghe cậu hết.”

Tôi ngừng nức nở: “Anh nói gì em cũng được quyền yêu cầu?”

Anh gật đầu.

Hai mắt tôi sáng rực: “Em muốn làm! Làm với anh thật mạnh, bảy ngày bảy đêm luôn!”

Tần Dã đứng ngây người giữa gió.

Bình luận bay khắp trời như trà đắng:

【Vẫn là bé con lợi hại, nói thẳng, đâm thẳng vào tim!】

【Nói đến nước này rồi, mà còn không dính thì quá vô vị luôn.】

【Mọi người hãy thông cảm cho trai ngầu, là vì trân trọng bé con nên mới không dám động vào.】

Hả? Trân trọng nên không dám động?

Còn có kiểu con trai như thế sao?

Nhưng mấy chị trong tộc tôi nói, đàn ông đều dùng nửa dưới để suy nghĩ, không chịu nổi dụ dỗ đâu.

Nếu đã vậy, thì tôi…

Tôi chống nạnh, khiêu khích: “Bảy ngày bảy đêm, làm nổi không?

“Nổi thì làm ngay bây giờ; không nổi thì tránh ra, tôi còn phải đi tìm đội trưởng bóng rổ của tôi đấy, hừ!”

Tôi làm bộ quay người rời đi.

Nhưng phần trên lại bị ép mạnh trở lại.

Ngẩng đầu, tôi thấy ánh mắt dữ dội của Tần Dã, nghiến răng: “Dư Miểu, ai nói dừng trước thì là chó.”

Bàn tay nóng hổi giữ chặt đầu tôi, hôn ngấu nghiến, mút lấy, như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi.

Tôi kiễng chân đáp lại, vòng tay ôm lấy bờ vai rộng và eo thon của anh, cả người sung sướng như sắp bay lên trời.

Đôi chân dưới váy siêu ngắn không tự chủ cọ vào quần dài mỏng manh của anh.

Muốn… không thể chờ thêm được nữa.

Ngay tại đây.

Bóng đêm, rừng nhỏ, lá rụng… là những thứ rắn rắn bọn tôi thích nhất.

Tôi luồn tay vào trong áo anh, men theo làn da mỏng ấm áp mà trượt xuống dưới.

Bàn tay bị giữ lại.

Giọng anh khàn khàn, gằn từng chữ: “Ở đây không được, tôi không có sở thích lên hot search đâu.”

Nhưng tôi thật sự rất khó chịu, ham muốn bị khơi lên, toàn thân như sắp mất kiểm soát.

Anh ôm chặt tôi: “Về trước đã.”

Bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng hét giận dữ.

“Các người đang làm gì đó!”

Là Phí Dã, bên cạnh còn có cả Mạnh Thư.

8.

Phí Dã giận dữ lao tới, vung nắm đấm đấm thẳng vào Tần Dã.

Tần Dã ôm tôi, chỉ dùng một tay bắt lấy cú đấm của hắn, hất mạnh ra ngoài.

Phí Dã xoa cổ tay, nghiến răng: “Tần Dã, tôi coi cậu là anh em, vậy mà cậu dám giật gái tôi!”

Tần Dã rất bình tĩnh: “Lời nói cho cẩn thận, tôi đã hỏi cậu rồi, cậu bảo Dư Miểu không phải bạn gái cậu, còn nói cậu thấy phiền cô ấy.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

“Thế thì tôi và Dư Miểu qua lại đàng hoàng, có gì sai?”

Phí Dã không phản bác được, quay phắt sang trừng mắt với tôi.

“Dư Miểu, qua đây, bệnh của cậu để tôi lo.”

Ai thèm để thằng choá lo chứ!

Hu hu, ghét quá đi, miếng thịt sắp tới miệng lại bay mất rồi!

Bình luận cũng tức phát điên.

【Á á á, ăn miếng thịt thôi mà sao khó thế!!】

【Thằng choá Phí cút xa hộ cái!】

【Chán ghê, không yêu bé con, còn muốn giữ khư khư, đúng kiểu tra nam vừa muốn vừa không buông.】

【Cái đồ đạo đức giả! Chính hắn cũng ve vãn gái giả nai trong rừng, còn bày đặt mắng bé con!】

Nghe lời bình luận, tôi cũng đang định phản pháo.

Tôi đói lắm rồi! Đói đói đói đói!

Chưa kịp mở miệng, Mạnh Thư đã đỏ mắt bước lên:

“Chị Miểu, chị đừng giận anh Phí vì em. Anh ấy chỉ giúp em vì em nghèo, trong lòng anh ấy là có chị mà.

“Chị quay lại với anh ấy đi, em sẽ rút lui ngay. Con gái tụi mình phải biết tự trọng, đừng vì một chút hưởng thụ mà lầm đường lạc lối, giữ gìn trong sạch là quan trọng nhất.”

Bình luận nổ tung:

【Con nhỏ nào đây?! Trong đầu toàn là đấu đá nữ giới, đuổi ra ngoài mau!】

【Ôi trời, vừa mở miệng đã ngầm nói bé con không biết tự trọng.】

【Khoan đã, chẳng lẽ nhỏ này đang muốn gây ấn tượng với trai ngầu?】

Hả? Vậy à? Tôi còn suýt tin là cô ta nói thật cơ đấy.

Hừ hừ, rắn mũi heo bọn tôi đâu có dễ bị lừa.

Tôi chớp chớp đôi mắt to, mặt đầy nghiêm túc:

“Chị Mạnh à, chị lớn hơn em nửa tuổi mà, sao lại gọi em là chị?

“Thứ hai, chị hiểu nhầm rồi. Em không cần cây tăm kia đâu, chị thích thì cứ giữ lấy nha.

“Còn chuyện ‘hưởng thụ’ ấy hả, hehe, chỉ cần là tự nguyện thì có gì mà không được chứ.

“A Dã, anh tự nguyện đúng không?”

Tần Dã mặt mày khó nói, nhưng vẫn phối hợp gật đầu: “Tự nguyện, tổ tông à.”

“Hi hi, chị Mạnh, chị nghe rõ chưa?”

Vai Mạnh Thư khẽ run: “Em nói vậy là xúc phạm chị…”

Hả?

Phí Dã lại lao lên, chắn trước mặt Mạnh Thư.

“Dư Miểu, đừng dùng mấy lời dơ bẩn đó để làm phiền Thư Thư nữa!

“Đúng là đồ không biết xấu hổ, tưởng ai cũng dâm đãng như cô chắc, thấy đàn ông là dính, muốn được chơi tới vậy sao?!”

Chưa dứt lời, hắn đã ăn ngay một cú đấm của Tần Dã, ngã rạp xuống đất.

“Nói thêm câu nào nữa về cô ấy, tôi đấm vỡ miệng cậu.”

Phí Dã lau máu ở khóe môi, cười khinh: “Ồ, bênh dữ ha? Giả vờ tình cảm gì chứ, cậu cũng chỉ muốn chơi bời thôi.

“Tôi nói thật, biết vì sao tôi không ngủ với cô ta không? Cô ta không sạch sẽ, coi chừng dính bệnh…”

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận