Trúc mã của tôi là một tên hay khóc nhè, từ nhỏ tôi đã gọi cậu ấy là vợ.
Ngày phân hoá thành Enigma, cậu vừa khóc vừa hỏi tôi:
“…Nếu tôi là Enigma, cậu còn yêu tớ không?”
Tôi – một Alpha cấp S – cứng ngắc gật đầu.
Trong lòng lại muốn khóc mà không khóc nổi.
Ai tới cứu tôi với… sao đột nhiên lại biến thành một người vợ cao lớn thế này?
Cái Omega vợ bé bỏng mềm mại đâu rồi chứ?
1
Một buổi chiều cuối tuần, trúc mã gọi điện cho tôi:
“Tớ… tớ hình như sắp phân hoá rồi… Nhà lại không có ai, hu hu… khó chịu quá…”
Tôi vội vàng siết chặt điện thoại, bật dậy:
“A Diện, đừng sợ, tôi qua ngay! Cậu phát nhiệt rồi hả?”
“Ừm… người nóng lắm…” – Giọng cậu run rẩy, xen lẫn những tiếng nức nở.
“Cậu chịu đựng một chút, tôi tới ngay. Đừng sợ, có tôi ở đây rồi.”
Tôi vừa trấn an, vừa xỏ giày lao ra ngoài.
A Diện phân hoá thật sự rất muộn.
Tôi mười sáu tuổi đã là Alpha cấp S, còn cậu ấy đã mười chín tuổi vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Nhưng cậu sẽ phân hoá thành gì thì tất cả đều ngầm mặc định.
A Diện trắng trẻo, hàng mi cong vút, da dẻ mịn màng, cả người như một con búp bê vậy.
Nhất định sẽ là một Omega mềm mại thơm ngọt.
Hehe… cuối cùng thì Omega vợ của tôi cũng đến rồi.
Ngoài lo lắng, tôi còn len lén có chút mong chờ.
Tất nhiên tôi không định nhân cơ hội, nhân lúc cậu phân hoá mà làm bậy.
Quan trọng nhất là phải đưa cậu đi bệnh viện ngay.
Nhà tôi và cậu ở cùng một toà.
Tôi rút chìa khoá mở cửa bước vào.
Vừa mở ra, một mùi hoa dành dành nồng đậm ập tới.
Như lũ lụt cuồn cuộn, áp đảo khiến tôi nghẹt thở.
“Khụ khụ… khụ khụ…”
Tôi bị sặc đến mức quỳ sụp xuống đất, toàn thân run rẩy.
Một luồng sợ hãi trước nay chưa từng có quét qua toàn thân.
Tôi cố bấu vào khung cửa, mới miễn cưỡng đứng dậy nổi.
Đây… đây là mùi gì vậy?
Là do nồng độ thông tin tố quá mạnh sao?
Hay là… không tương thích với tôi?
Tôi chẳng kịp nghĩ nhiều, cố nhịn khó chịu bước vào, đóng cửa lại.
Mùi hoa càng dày đặc.
A Diện đang nằm sấp trên ghế sofa, quần áo xộc xệch, bờ vai trượt hẳn ra ngoài.
Nghe tiếng động, cậu ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào:
“Hu hu… Chu Dương, tôi khó chịu quá…”
Tôi đặt tay lên trán và vai cậu, cả người nóng rực.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenVội vàng đưa tay đỡ:
“Cậu còn đi được không? Tôi dìu cậu xuống bệnh viện. Không thì tôi cõng cậu đi.”
A Diện nhìn tôi một cái, rồi lại yếu ớt rúc xuống:
“Không cần… muốn cậu bế cơ.”
“…”
Đúng là dáng vẻ tiểu công chúa.
Tôi ôm cậu vào lòng, thả thông tin tố Alpha để xoa dịu.
Mùi nắng ấm bao trùm lấy cậu.
A Diện ôm chặt eo tôi, dụi mặt vào ngực, như đang tìm kiếm hương vị quen thuộc.
Thông tin tố của cậu khiến tôi khó chịu, nhưng dường như cậu lại chẳng bài xích tôi.
Tôi bèn thả thêm để an ủi.
Cậu dụi mũi vào cổ tôi, thì thầm:
“Chu Dương… cậu thơm quá…”
Toàn thân tôi cứng ngắc.
Từ nhỏ đến giờ, chúng tôi chưa bao giờ thân mật thế này.
Huống chi… cậu còn đang sắp phân hoá.
Tôi cố gắng hỏi:
“Cậu thấy đỡ hơn chưa? Có đi bệnh viện được không?”
“Đỡ hơn chút rồi… nhưng vẫn khó chịu… Chu Dương, thêm nữa đi…” – Cậu mê man, bàn tay còn chui vào trong áo tôi.
Tim tôi đập loạn, mặt đỏ bừng.
Quá sức thử thách cho một Alpha tuổi mười chín.
Nhưng tôi vẫn cố kiềm chế, tiếp tục thả thông tin tố.
Mùi hoa dành dành và ánh nắng hoà quyện, chẳng còn phân biệt được đâu là đâu.
“Đủ chưa?” – Tôi khàn giọng hỏi.
“Ừm… nhưng vẫn thấy… trống rỗng…” – Cậu thì thào, ngón tay chạm lên sau gáy tôi, nơi tuyến thể nhô lên.
Đầu ngón tay mân mê khiến tôi run bắn.
“Đừng… đừng chạm vào đó…” – Tôi cắn răng chịu đựng.
Nhưng A Diện chẳng nghe, còn dụi đầu vào vai, nũng nịu:
“Tuyến thể của cậu thơm quá… cho tôi liếm một chút nhé?”
Tôi sững sờ.
Từ trước đến giờ chưa từng nghe Omega nào đòi liếm tuyến thể Alpha cả.
Đây là kiến thức sinh lý mới sao?
“Tốt nhất… đừng…” – tôi vừa nói thì nước mắt cậu đã rơi lã chã.
“Chu Dương, cậu nói sẽ tốt với tôi, hoá ra toàn gạt tôi… Cậu ghét bỏ tôi rồi đúng không? Ngay cả tuyến thể cũng không cho chạm…”
Nhìn đôi mắt đẫm lệ ấy, trái tim tôi mềm nhũn.
“Được rồi, được rồi… muốn làm gì thì làm, đừng khóc nữa.”
“Thật chứ? Thật sự tuỳ ý tôi à?”
“Thật…” – Tôi cắn răng gật đầu.
A Diện cụp mi, cúi xuống cổ tôi, khẽ thè lưỡi liếm nhẹ tuyến thể.
Tôi run rẩy như bị điện giật.
Alpha trời sinh cực kỳ nhạy cảm với hành vi chiếm hữu kiểu này, bản năng muốn đẩy ra.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.