Mẹ tôi vì muốn ngồi vững ở vị trí phu nhân hào môn nên đã nhốt tôi – đúng lúc đang trong thời kỳ mẫn cảm – vào phòng của em kế.
Không ai biết rằng, bề ngoài cậu Omega ấy trông ôn hòa, trong sáng, nhưng tận xương cốt lại là một con sói tàn bạo.
Hắn xoa nắn tuyến thể sưng đỏ của tôi, cười nhạt giễu cợt:
“Đúng là một kẻ phế vật không quản nổi nửa thân dưới.”
Tôi chật vật nhặt lọ thuốc ức chế rơi lăn lóc dưới đất, co rúm trốn vào một góc.
Sau này, để tránh né người em kế ấy, tôi dọn vào ký túc xá ở.
Cho đến một ngày, tôi bị lừa trở về nhà, Omega kia ngược lại trói chặt tôi vào giường, tuyến thể tiết ra pheromone dẫn dụ gần như dán sát lên môi răng tôi.
Hắn thấy tôi không phản ứng, cau mày đầy bực bội:
“Anh, nửa thân dưới của anh là phế rồi sao?”
01
Năm đó, mẹ tôi vì nghèo khổ quá lâu mà may mắn gặp vận.
Bà cùng một đại nhân vật quyền thế lẫy lừng, tung hoành cả giới quân – chính – thương, có mức độ tương hợp pheromone cao tới 96%.
Ngày đầu tiên gả vào nhà họ Tần, bà đã nói:
“Alpha đều là những kẻ phế vật bị nửa thân dưới điều khiển. Không đạt 100% thì nghĩa là vẫn có nguy cơ bị chen chân.”
Bà không giống những Omega mù quáng dựa dẫm vào bạn đời.
Bà rất có đầu óc, chỉ là tất cả tâm cơ đều dồn hết lên đứa con trai duy nhất.
Giống như hiện tại.
Để củng cố địa vị, bà lừa tôi – đúng lúc đang trong kỳ mẫn cảm – vào phòng của người em kế vốn ôm hận với tôi.
“Làm cho cha con họ phải phục, chúng ta mới có thể ngồi vững ở nhà họ Tần.”
Bà hoàn toàn không nghĩ đến việc, Omega kia nhìn thì yếu ớt nhưng thực chất còn đáng sợ hơn cả Alpha.
Hắn hận đến mức chỉ mong nghiền xương tôi cho chó ăn, bởi vốn dĩ chúng tôi đang chiếm chỗ không thuộc về mình.
Lúc tôi bước vào phòng, Omega ấy mặc áo ba lỗ thể thao mát mẻ, ngông nghênh vắt chéo chân chơi game.
Đôi chân trắng nõn tinh tế theo động tác khẽ nâng, càng khiến đường cong thêm dài miên man.
Nghe thấy tiếng động, hắn ngẩng đầu liếc tôi một cái, rồi lập tức ném điện thoại đi.
Trò chơi không chơi nữa, nhưng tôi có cảm giác hắn sắp đánh tôi.
“Ai cho anh vào đây.”
Giọng hắn mang theo vài phần giễu cợt.
Rõ ràng hắn đoán được với cái gan chuột nhắt của tôi, không thể nào dám ngang nhiên bước vào phòng hắn.
Tôi cúi mắt, hạ giọng nói:
“Mẹ tôi… bà sợ cậu chơi game mệt, bảo tôi mang trái cây cho cậu…”
“Thế à?” Khóe môi hắn nhếch lên nụ cười lạnh, ánh mắt trầm xuống:
“Sao tôi lại thấy, mẹ anh là sợ địa vị không giữ nổi, nên bảo anh nhân lúc mẫn cảm mà cưỡng ép đánh dấu tôi thì có.”
“Ăn của, lấy của, không biết xấu hổ à?”
2
“Mặt mũi vẫn phải giữ lấy chứ.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenBị phát hiện ý đồ, tôi cẩn thận đặt khay trái cây trong tay lên bàn, rồi vội vàng che chặt tuyến thể đang tràn ra pheromone.
Với nguyên tắc “tránh bị đánh được thì tránh”, tôi lăn lê bò dậy nắm lấy tay nắm cửa.
“Cạch—”
Không mở được.
“Hà, cái cửa này chắc nên thay rồi.”
Tôi quay đầu lại nhìn Tần Ngu Thời, người từ đầu đến giờ vẫn im lặng, ánh mắt như nhìn một thằng ngốc, rồi gượng cười.
Ra sức vặn khóa.
“Cạch, cạch—”
…
Đẹp lắm.
Bị mẹ tôi khóa trái từ bên ngoài rồi.
“Bạch Tự.”
Tiếng gọi trầm thấp vang lên sau lưng tôi.
Quả không hổ là con trai do kẻ quyền lực nuôi dạy, dù nhỏ hơn tôi hai tuổi, nhưng khí thế bức người chẳng khác nào ông ta.
Tôi cứng ngắc xoay người lại, Tần Ngu Thời đã tiến gần, dừng cách tôi chưa đầy một mét.
Đứng ngược sáng, khiến người ta không nhìn rõ được vẻ mặt.
Tôi khẩn cầu:
“Em… em có thể đánh ngất anh rồi hãy ra tay được không? Anh đang trong kỳ mẫn cảm, sợ không kìm được mà phản kháng…”
Hắn lại bật cười.
Nụ cười lộ ra hàm răng trắng lạnh, khiến người ta rùng mình.
“Bạch Tự, anh vào phòng tôi trong kỳ mẫn cảm còn giả vờ đáng thương, đúng là thủ đoạn y hệt mẹ anh.”
“Không phải, em nghe anh giải thích…”
Ngay giây sau, hắn đã đưa tay ấn mạnh vào tuyến thể sưng đỏ của tôi.
Ngón tay lạnh buốt tùy ý chà ép, khiêu khích.
Còn cố tình tỏa ra pheromone đặc trưng của Omega.
“Bạch Tự, anh dám đánh dấu tôi không?”
Ngoài gương mặt còn vương nét non nớt và làn da trắng lạnh, Tần Ngu Thời chẳng có chút đặc điểm yếu ớt nào của một Omega.
Khung xương hắn cũng không mảnh dẻ như loại O thường thấy, nhưng khi đôi mắt phượng khẽ nhướng lên đầy dụ hoặc, lại vừa quyến rũ, vừa khiến lòng người xao động.
Dù chỉ là giả.
Cũng đủ làm tôi suýt mất kiểm soát.
Dám ngang nhiên khiêu khích một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm như vậy, hắn đúng là chẳng hề xem tôi ra gì!
Không thể chịu nổi nữa, tôi vội tránh né.
Lách qua đôi chân dài đẹp ấy, tôi bốn chân bò chạy vào góc tường sát cửa sổ.
“Được rồi, đánh ở đây đi, chắc mẹ tôi đang dán tai nghe lén ngoài cửa đấy.”
Tôi nhắm mắt, ngửa mặt, làm ra vẻ cam chịu chờ cú đấm giáng xuống.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.