“Tôi đã nói là tôi sẽ cố gắng, cho dù tuyến thể bị tổn thương, tôi vẫn có thể khiến anh mang thai.”
“Vậy mà anh còn chưa thử đã muốn ly hôn.”
“Thẩm Dư, anh có còn lương tâm không?”
Tấm chăn bị giật tung.
Cái đầu mơ màng của tôi lập tức tỉnh táo lại:”Không phải…”
Cậu ấy… hình như đang hiểu lầm gì đó?
Tôi thật sự không phải vì cậu ấy bị tổn thương tuyến thể mà chê bai, cũng không phải vì chuyện sinh con hay không sinh con.
Tôi chỉ đơn giản là — không muốn ở bên một Alpha, chỉ vậy thôi!
Trong lúc hỗn loạn, Lục Ca nhẹ nhàng cắn vào cổ tôi, thì thầm bên tai:”Baby, tin em đi, em thật sự có thể…”
“Đợi anh mang thai rồi, em đưa anh về nhà, được không?”
Về nhà? Về nhà nào?
Không phải cậu bảo là mình bị mất trí nhớ à?
Mẹ nó, lại lừa tôi nữa sao?!
12
Cơ thể tôi dần đắm chìm, chẳng còn tâm trí mà nghĩ ngợi thêm gì.
Ban đầu tôi còn định dùng chiêu cũ, đá Lục Ca khỏi người mình.
Nhưng cậu ấy lập tức nắm lấy mắt cá chân tôi, trói vào chân giường.
Hai chúng tôi giằng co đến tận gần sáng.
Trong phòng tràn ngập một mùi hương khó diễn tả.
Như mùi hoa, nhưng nhạt đến mức tưởng như sẽ tan biến ngay sau đó.
Tôi cố gắng ngửi kỹ, rồi bỗng giật mình nhận ra.
Mùi hương này… rất có thể là pheromone của Lục Ca.
Tôi quay đầu nhìn cậu ấy.
Phát hiện cậu ấy cũng đang nhìn tôi, đôi mắt xinh đẹp ấy tràn đầy thỏa mãn.
Thấy tôi nhìn, cậu ấy quỳ gối trườn tới, ôm tôi vào lòng, hôn nhẹ lên má tôi.
Da thịt chạm nhau, khoảnh khắc ái ân vừa rồi lập tức hiện về trong đầu tôi như cuộn phim tua lại.
Tôi cúi đầu, nghiến răng, cắn cậu ấy một phát.
“Không phải cậu nói mình mất trí nhớ à? Vừa rồi sao lại bảo đưa tôi về nhà?”
Lục Ca chớp chớp mắt:
“Lúc trước đúng là bị mất trí nhớ, mấy ngày gần đây mới nhớ lại được.”
Tôi không tin, nhưng giờ cũng chẳng làm gì được.
“Vậy nói tôi nghe, cậu là người ở đâu? Nhà ở chỗ nào?”
Nếu gần, tôi còn có thể nhờ cha tôi tìm người điều tra thử xem gia đình bên kia thế nào, có hòa thuận hay không.
Nếu kiểu gia đình suốt ngày gào thét, hoặc có xu hướng bạo lực, đánh vợ đánh con…
Tôi sẽ lập tức cắt đứt quan hệ, dọn đi ngay!
Tôi nghĩ đủ thứ, thế mà Lục Ca chẳng trả lời gì.
Tôi cắn cậu ấy thêm cái nữa, cậu ấy mới rên rỉ rồi nói:”Bây giờ chưa thể nói cho anh biết, nói rồi anh chắc chắn sẽ không cần em nữa.”
Tim tôi lạnh toát.
Xong rồi, cha cậu ấy chắc chắn không phải người tốt.
Biết đâu bản thân cậu ấy cũng chẳng phải người tốt, có khi là tội phạm truy nã thì sao?!
Hu hu, đúng là không thể tham đồ rẻ.
Hai mươi đồng… mua về cả một ông tổ.
13
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenTôi viện cớ ra ngoài làm việc.
Thật ra là tranh thủ… bỏ trốn.
Tôi đi tìm cha trước, sau đó đến nhà đấu giá để tìm người hầu đã bán Lục Ca cho tôi.
Cha tôi đập bàn cái “rầm”, chỉ tay vào người hầu, tức giận mắng:”Chuyện gì? Hắn dám bán hàng giả cho con?”
“Đi, chúng ta đến nhà đấu giá tố cáo hắn!”
Người hầu vội kéo lấy tay cha tôi:”Ông ơi, ông nói vậy là con không thích nghe rồi, cái gì mà hàng giả chứ?”
“Con trai ông đến tìm vợ, con cũng thật sự bán cho cậu ấy một người vợ mà, có sai đâu?”
“Mua bán người, một khi bán là không trả lại, cũng không có chuyện hàng thật hàng giả.”
Tôi nhắm mắt lại, cố gắng kiềm chế:”Ít nhất anh cũng nên nói với tôi một tiếng chứ, đem Alpha giả làm Omega bán cho tôi, không phải đang đùa giỡn tôi à?”
Người hầu khoát tay:”Không không không, không phải vậy.”
“Tuyến thể của cậu ta bị tổn thương, pheromone hỗn loạn, tôi cũng là lỡ nhận nhầm thôi, đâu có cố ý?”
“Hơn nữa, chỉ hai mươi đồng, vì số tiền đó mà kiện tôi, cảnh sát còn chẳng thèm lập hồ sơ ấy chứ.”
Hắn nói đầy lý lẽ, tôi thì chẳng có cách nào phản bác.
Không còn cách nào, chỉ đành cắn răng chấp nhận.
Trên đường về, cha tôi trầm ngâm rất lâu, cuối cùng hỏi:”Con có thích Lục Ca không?”
14
Thích Lục Ca à?
Nếu là ngày hôm qua, tôi chắc chắn sẽ nói: thích.
Vì Lục Ca thật sự rất đẹp trai, đúng gu của tôi luôn.
Cậu ấy tuy ít nói, nhưng tính cách dịu dàng, khi nói chuyện với tôi lúc nào cũng nhẹ nhàng, ôn hòa.
Ở bên cậu ấy, tôi cảm thấy sống cả đời cũng không tệ.
Nếu may mắn, còn có thể sinh ra một đàn con của riêng mình, hạnh phúc viên mãn.
Nhưng tất cả những điều ấy… đều dựa trên việc cậu ấy là một Omega.
Còn tôi, là người chủ động, là người được lợi.
Nhưng bây giờ, Lục Ca là Alpha, còn tôi lại là người bị dẫn dắt.
Người bị dẫn dắt thì phải suy nghĩ rất nhiều điều.
Cậu ấy sống ở đâu?
Gia đình cậu ấy có dễ sống không?
Cậu ấy thật sự dịu dàng như bề ngoài thể hiện sao? Hay tất cả chỉ là giả vờ?
Kết hôn rồi, nếu tôi mang thai, cậu ấy có thay đổi không?
Có ngoại tình không? Có đánh đập vợ không?
Alpha bẩm sinh mạnh hơn Beta rất nhiều. Nếu cậu ấy bạo hành tôi, tôi có tự bảo vệ được mình không?
Dù y học phát triển nhanh trong những năm gần đây…
Nhưng số Omega chết vì sinh con vẫn không đếm xuể.
Huống hồ tôi chỉ là một Beta — mang thai đã khó, sinh nở càng khó hơn.
Lục Ca… liệu có đáng để tôi đánh cược cả tính mạng, vứt bỏ mọi lo ngại… để sinh con cho cậu ấy không?
Tôi không biết… và cũng không dám đánh cược.
15
Tôi không dám quay lại căn hộ của mình, trốn về nhà sống với cha vài hôm.
Cha tôi còn chưa đến tuổi nghỉ hưu, lại làm công việc tay chân, mỗi ngày mở mắt ra là đi làm.
Trời vừa sáng đã ra cửa, đến tối mịt mới trở về.
Đúng lúc mấy ngày nay tôi làm việc tại nhà, chỉ có một mình, ngoài công việc thì vẫn là công việc.
Tôi có hơi nhớ Lục Ca rồi — lúc có cậu ấy ở đây, cậu ấy sẽ làm bánh áp chảo cho tôi ăn, còn làm rất nhiều món ăn vặt ngon nữa.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.