“Về sau phải đối xử tốt với người ta, nghe rõ chưa?”
“Ngàn vạn lần không được bắt cá hai tay, cũng không được đánh nó, nếu không tao sẽ xử mày đấy.”
Tôi đâu có ngốc đến mức làm vậy.
Vợ đẹp khó tìm như thế, tôi phải thương yêu cưng chiều từng ngày mới được.
Ban đầu tôi không định uống rượu, sợ để lại ấn tượng không tốt trong mắt Lục Ca.
Nhưng các bậc trưởng bối cứ thay nhau ép, thế là tôi cũng say.
Ra khỏi khách sạn, đầu tôi đã choáng váng.
Lục Ca cúi mắt nhìn tôi một lát, bỗng nhiên cúi người bế bổng tôi lên.
Tôi chỉ kịp kêu “Á!” một tiếng, ngay khoảnh khắc sau, môi đã vô tình lướt qua cổ cậu ấy.
Yết hầu của cậu ấy khẽ động, như muốn nói gì đó.
Nhưng tôi đợi mãi, đợi rất lâu, xung quanh chỉ có tiếng côn trùng và chim hót.
Tôi nghi ngờ, lại gần hỏi:”Cậu muốn nói gì sao? Sao lại không nói nữa?”
9
Lục Ca không trả lời.
Dưới ánh trăng, khuôn mặt đẹp đến yêu dị kia gần trong gang tấc, không khí ám muội đến nghẹt thở.
Tôi rất hiếm khi dùng từ “đẹp” để miêu tả ai đó.
Nhưng cậu ấy… thật sự như được tạc từ sứ, trắng muốt, mịn màng, thanh quý như đang ở nơi mây cao gió thoảng.
Tôi càng thêm choáng váng, không phân rõ là do rượu hay do đang đắm chìm.
Lục Ca mở cửa, đặt tôi lên giường, cúi người áp sát xuống.
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy, cảm thấy nửa tháng ngắn ngủi này giống như một giấc mơ.
Cúc áo bị cởi ra, làn gió lạnh lùa vào trong khiến tôi lúng túng không biết làm gì.
Cậu ấy định… làm người chủ động?Cũng… được thôi.
Chỉ là giây sau, Lục Ca lại lật tôi nằm úp xuống.Đầu óc trì trệ của tôi lập tức bật ra một dấu hỏi.
Giọng nói khàn khàn của Lục Ca vang lên bên tai:”Baby, đừng trốn…”
Khoan đã, khoan đã… hình như có gì đó không đúng?
Có cái gì đó… ở phía sau tôi?Vãi chưởng?!Lục Ca không phải là Omega sao?
Người hầu ở nhà đấu giá lừa tôi à? Bán Alpha giả dạng làm Omega?
10
Thấy mình sắp mất “cái ngàn vàng”, tôi lật người lại, nhấc chân đá cậu ấy ra ngoài.
Lục Ca không phòng bị, giường lại nhỏ, thế là cậu ấy ngã nhào xuống sàn.
Cậu ấy đau đớn rên một tiếng.
Tôi vội bò đến mép giường nhìn xuống.
Cậu ấy nằm ngửa, ánh mắt nhìn tôi đầy tủi thân:”Baby, anh… không muốn sao?”
Trên gương mặt lạnh lùng, cao quý ấy là vẻ buồn bã:
“Có phải vì tuyến thể của em bị tổn thương… nên anh chê em không?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenTôi là Beta, đâu có mẫn cảm với pheromone, sao mà vì tuyến thể bị hỏng mà chê người ta được?
Tôi chỉ là chưa tiêu hóa nổi thôi!
Một tiểu Omega thơm mềm dễ thương, sao lại biến thành Alpha được chứ?!
Tôi vò rối tóc mình vì đau đầu, rồi với tay kéo cậu ấy:”Dậy đi, sàn lạnh lắm.”
Lục Ca ngoan ngoãn đứng dậy, ngồi ngay ngắn ở mép giường.
Trông cậu ấy có vẻ không ổn, khóe mắt ửng đỏ, hơi thở rối loạn.
Chiếc áo sơ mi trong lúc giằng co bị kéo xộc xệch, mấy chiếc cúc bung ra, để lộ lồng ngực rắn chắc phập phồng.
Làn da trắng mịn in rõ vài vết hằn đỏ – là do tôi vừa rồi…
Ánh mắt Lục Ca lúc này mang theo vẻ trách móc, khiến tôi trông chẳng khác gì cầm thú.
Tôi đưa tay che mắt, gần như phát điên:”Xin lỗi.”
“Tôi cứ nghĩ cậu là tiểu Omega nên mới cưới về.”
“Tôi không cố ý, nếu biết cậu là Alpha, tôi tuyệt đối đã không cắn loạn lên người cậu…”
Lục Ca im lặng một lúc lâu, sau đó mới cất lời hỏi:”Anh… chỉ thích Omega thôi sao?”
“Vậy thì… em đi chuyển giới nhé?”
11
Hai câu nói của Lục Ca khiến tôi cũng nghẹn họng.
“Không phải, tôi thích Omega, nhưng cậu là Alpha, phản ứng đầu tiên của tôi lẽ ra nên là ly hôn chứ, biến giới làm gì?”
Tên này… đầu óc chắc có vấn đề thật rồi.
Lục Ca mím môi, ngoan cố nói:”Không ly hôn.”
Tôi gãi đầu:”Không ly hôn cũng được.”
“Đợi sau này, nếu cậu có người mình yêu, chúng ta sẽ ly hôn.”
Dù sao cũng chỉ là cưới để tránh luật mới của Liên bang thôi, cứ giữ mối quan hệ trước đã.
Nhưng Lục Ca vẫn nhíu mày, nói:”Không ly hôn.”
Cậu ấy hơi tức giận:”Anh coi tôi là gì chứ?”
“Chúng ta mới kết hôn ngày đầu tiên mà anh đã muốn ly hôn rồi sao?”
Nghĩ lại thì cũng đúng, đêm tân hôn mà nhắc tới chuyện ly hôn thì thật sự quá tổn thương.
Tôi vội vàng dỗ dành:”Được được được, không ly hôn, không ly hôn.”
“Ngủ trước đã, hôm nay mệt quá rồi.”
Vừa nói tôi vừa kéo chăn nằm xuống, chiếc giường mềm mại khiến tôi buồn ngủ díp cả mắt.
Nằm một lúc, mắt tôi đã díp lại, mới chợt nhận ra — hình như Lục Ca vẫn còn đang ngồi?
Chẳng lẽ… cậu ấy không muốn ngủ chung giường với tôi?
Tôi lồm cồm nhích dậy, định ra sofa ngủ.
Ngay khoảnh khắc đó, một bàn tay lớn đã ấn tôi nằm lại giường, một nụ hôn nóng bỏng đặt xuống môi tôi.
Mắt Lục Ca đỏ hoe, nghiến răng, giọng nói mang theo sự quyết liệt:”Muốn đi đâu?”
“Đã cưới tôi thì phải có trách nhiệm với tôi.”
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.