Cạn chén thôi.
Kính mối tình đầu còn chưa bắt đầu đã chết yểu.
Ấy vậy mà khi nghe thấy Thẩm Ngộ hỏi Hướng Duẫn liệu có phải hôn nhân giả, Tinh Tinh không phải con của Ôn Việt Hoài, tôi lại khát vọng điều đó là thật.
Đúng vậy.
Thỏ phát nhiệt nhiều, nổi tiếng là lẳng lơ đa tình.
Ôn Việt Hoài liệu có thỏa mãn được cậu ấy không?
Nếu không… thì hãy thử nghĩ đến tôi.
Sinh cho tôi một đứa trẻ đáng yêu như Tinh Tinh cũng được.
Trời biết, tôi ghen với Ôn Việt Hoài đến phát điên.
Cho đến khi Hướng Duẫn tát thẳng một cái, tôi mới tỉnh lại.
Tôi đường đường được giáo dục đầy đủ, sao lại nảy sinh thứ ý nghĩ hèn hạ thế này.
Xen ngang gia đình người khác, đó là vô đạo đức.
Đúng lúc này, Liên minh ra lệnh, tôi phải ra tiền tuyến.
Cũng tốt, để tôi tỉnh táo lại, quên đi tình cảm không nên có này.
Thế nhưng Hướng Duẫn lại theo tôi đến chiến trường.
Cậu ấy nói muốn chịu trách nhiệm với tôi.
Mọi lý trí trong tôi tan vỡ ngay khoảnh khắc đó.
Đạo đức? Kệ nó.
Hướng Duẫn chắc chắn có tình cảm với tôi, nếu không sao lại quan tâm tôi đến thế.
Tiểu tam?
Không được yêu thương mới là tiểu tam.
Ôn Việt Hoài sớm muộn gì cũng bị tôi thay thế.
Tôi có một bí mật, chưa từng nói với Hướng Duẫn.
Thuốc ức chế không phải do dị chủng phá hỏng, mà là tôi.
Chỉ còn một chút nữa thôi là tôi thành công.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenVậy mà Hướng Duẫn lại bỏ chạy.
Sao cậu ấy có thể như thế?
Đối xử với tôi tốt, để tôi không rời nổi, rồi lại nhẫn tâm bỏ rơi tôi, trở về bên Ôn Việt Hoài.
Khoảnh khắc ấy, những ý nghĩ đen tối trong tôi không thể kìm nén nữa.
Giam lại.
Khóa Hướng Duẫn lại, để cậu ấy cả đời chỉ có thể bên tôi.
Tôi thực sự đã làm thế.
Nhưng khi nhìn thấy cậu ấy co ro như chú thỏ nhỏ trên giường, tôi lại không nỡ.
Tôi quyết định cho cậu thêm một cơ hội.
Thế là tôi hỏi:
“Có thiếu tình nhân không?”
…
“Vậy thiếu chó không?”
Cậu ấy vẫn từ chối.
Rõ ràng tôi đã hạ mình đến vậy, cậu ấy vẫn không chọn tôi.
Được thôi.
Đều do cậu ấy tự chuốc lấy.
Không ngờ, Hướng Duẫn lại nói cho tôi biết, Tinh Tinh chính là con tôi, còn cậu ấy là omega năm xưa tôi treo thưởng một trăm triệu để truy bắt.
Cảm ơn chính mình bốn năm trước đã gieo hạt.
Niềm vui khổng lồ nhấn chìm tôi.
Là mơ sao?
Hiện thực nói cho tôi biết, không phải.
Thời gian trôi đi, ánh trăng dịu dàng vừa vặn.
Tạ ơn ông trời thương xót, lại một lần nữa đưa người tôi yêu trở về bên tôi.
— Hết —
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.