9
Đêm đó thật điên cuồng.
Như bị bỏ thuốc xuân.
Quá đáng sợ.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh lại trong vòng tay đầy cơ bắp của hắn.
Tôi tưởng rằng, chúng tôi đã thành người yêu.
Nhưng hắn chỉ xem tôi như công cụ!
Chỉ là được hắn cho rất nhiều tiền.
Tôi cảm thấy mình như con chim hoàng yến bị giam cầm trong lồng son.
Chẳng cần làm gì.
Chỉ chờ đêm đến hầu hạ hắn.
10
Hắn còn cực kỳ đáng sợ.
Thời gian kéo dài rất lâu.
Tôi tra mạng.
Thời gian lâu như vậy…
Chứng tỏ hắn có bệnh.
Tôi khuyên hắn đi khám.
Nhưng hắn không đi.
Chỉ đè tôi ra mà làm.
Như một con thú.
Dù hắn cho tôi rất nhiều tiền, dù hắn đẹp đến mấy.
Dù hắn khiến tôi mê mẩn đến chết đi sống lại.
Tôi cũng không muốn ở bên hắn nữa.
Bởi vì tôi chẳng còn cảm giác mình là con người.
Hơn nữa, hắn còn cấm tôi giao du bên ngoài.
Có lần tôi chỉ nói chuyện với anh làm vườn.
Quay đầu lại, đã thấy hắn đứng đó.
Như bóng ma ẩm thấp, nhìn chằm chằm tôi.
Như thể tôi đã phản bội hắn.
11
Hắn nói:
“Trong truyền thống nhà tôi, em đã là người phụ nữ của tôi, thì không được nói chuyện với những con đực khác, càng không được cười với họ.”
Tôi: ……
Tôi đề nghị chia tay.
Bởi vì tôi cảm thấy nếu còn tiếp tục ở lại, tôi sẽ phát điên.
Hắn không đồng ý.
“Em là tôi mua về.”
“Em đã thuộc về tôi.”
“Em bị tôi đánh dấu rồi. Cả đời này cũng không thể rời khỏi tôi.”
Tôi: ……
Hắn còn vô cùng tức giận.
Ra tay đặc biệt tàn nhẫn.
Tôi cũng giận dữ.
Sau khi hắn ra ngoài đi làm.
Tôi lập tức bỏ chạy.
12
Tôi tổng cộng bỏ trốn ba lần.
Lần đầu tiên chạy thẳng từ cổng chính.
Bị bắt về, tôi mất luôn cơ hội bước qua cánh cổng đó.
Lần thứ hai, trốn trong xe hắn.
Bị hắn phát hiện.
Ở trong xe.
Làm.
Rất.
Tàn.
Bạo.
Tôi ngất xỉu luôn.
13
Lần thứ ba, tôi giả vờ mình yêu thích trồng trọt, rồi đào hố sau vườn.
Tôi đào suốt một tháng.
Vừa đào vừa giấu giếm.
Suýt chút nữa thì mệt chết.
Cuối cùng cũng đào thông.
Nhưng khi tôi vừa bò ra ngoài.
Hắn đã đứng ngay cửa hang chờ sẵn.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại NovatruyenHắn vĩnh viễn là dáng vẻ vest chỉnh tề, quý giá xa hoa, toàn thân tỏa ra khí tức băng lạnh thấu xương.
Dù ở lúc thân mật nhất, hắn cũng chỉ hơi ửng đỏ mặt, ánh mắt thêm phần nóng rực.
Tôi còn đang giữ tư thế bò.
Hắn hạ mình ngồi xổm, bóp cằm tôi:
“Thể lực cũng khá đấy.”
Sau đó tôi lại bị hành cho mấy trận.
Rồi bị đưa thẳng đến đảo tư nhân của hắn.
14
Cảnh sắc trên đảo rất đẹp, nhưng hoang vắng không một bóng người.
Chỉ có trực thăng mới ra vào được.
Còn tôi, một kẻ nghèo rớt mồng tơi, nào biết lái trực thăng.
Hắn ngày ngày lái trực thăng đi đi về về.
Sáng thì ra ngoài làm việc.
Có khi chẳng thèm đi làm.
Chiều đã về.
Hoặc thậm chí trốn làm!
Dù gì công ty cũng là của hắn.
Còn tôi.
Chỉ biết buồn chán xem TV, lướt điện thoại.
Hắn bảo tôi đi trồng trọt.
Tôi không chịu.
Tôi sợ đen da.
15
Cho đến một ngày, hắn ra ngoài.
Tôi đi dạo quanh đảo.
Ở bãi biển, tôi thấy một người cá hấp hối.
Anh ta nói mình là người cá.
Nói anh ta bị bệnh, lên cơn sốt.
Anh ta đẹp đến mê hồn.
Tôi lập tức say mê trước nhan sắc của anh ta.
Chúng tôi tìm một hang núi.
Tôi dìu anh ta vào.
Tôi muốn tìm thuốc cho anh ta.
Kết quả, anh ta bảo cố nhịn thì sẽ qua.
16
Trong hang có một vũng suối.
Tôi cố hết sức bế anh ta vào trong.
Cái đuôi của anh ta đẹp đến mức vô song.
Dưới ánh mặt trời xiên nghiêng chiếu rọi, nó lấp lánh sóng sánh.
Tôi không kiềm được, đưa tay chạm vào.
Anh ta nóng rực.
Khi tôi chạm vào, anh ta khẽ co người lại.
Ngay sau đó thoải mái rên khẽ một tiếng.
Đôi mắt ngấn lệ, anh ta van nài tôi:
“Xoa bóp thêm cho tôi một chút, được không? Người đẹp này.”
Anh ta thật giống người phương Tây.
Lẽ nào anh ta là người cá từ phương Tây bơi tới?
17
Tôi nhiệt tình giúp anh ta xoa bóp.
Anh ta sung sướng đến rơi lệ.
Nước mắt biến thành từng viên trân châu to đẹp, tỏa sáng rực rỡ.
Tôi vội vàng nhặt lên, cất kỹ.
Nó giống hệt những viên trân châu kim chủ từng cho tôi.
Đều quý báu vô cùng.
Người cá ngấn lệ nhìn tôi, nói:
“Em có muốn thêm nhiều trân châu không?”
“Vậy hãy tiếp tục xoa bóp cho tôi, tôi sẽ rơi thêm nữa.”
18
Thế là, tôi tiếp tục xoa bóp cho anh ta.
Anh ta quá đẹp.
Ánh mắt hơi mơ màng.
Đôi môi đỏ hồng hé mở.
Vẻ đẹp ấy khác hẳn sự lạnh lẽo tuấn mỹ của kim chủ.
Anh ta yếu đuối, khiến người ta thương xót.
Chúng tôi nhìn thẳng vào mắt nhau.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.