Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

CHƯƠNG 1

1:51 chiều – 11/09/2025

Khi chồng tiến hành đánh dấu tôi lần thứ mười trong kỳ mẫn cảm, tôi nhìn thấy những dòng bình luận lướt qua trước mắt

【Độ phù hợp giữa nữ phụ với nam chính thấp thế này, có đánh dấu cả trăm lần cũng vô ích.】

【Đợi nữ chính xuất hiện đi, chỉ cần một chút pheromone cũng đủ xoa dịu hoàn toàn nam chính.】

【Đương nhiên rồi, độ phù hợp giữa nữ chính của chúng ta với nam chính là 100%!】

Lúc ấy tôi mới hiểu ra, pheromone đã định sẵn rằng giữa tôi và anh sẽ chẳng có tương lai.

Thế nên vào ngày nữ chính xuất hiện, tôi lặng lẽ để lại đơn ly hôn, chuẩn bị rời đi.

Không ngờ, người chồng vốn luôn lạnh nhạt của tôi lại nghiến răng, ép tôi vào tường, ánh mắt đỏ ngầu:

“Tuyến thể cũng sắp bị anh cắn hỏng rồi, bảo bối… em còn muốn chạy sao?”

1

Tạ Thanh Tụng lại bước vào kỳ mẫn cảm.

Trong căn phòng tối, nồng độ pheromone cao ngất tràn ngập, cuốn chặt lấy tôi, gào thét đòi hòa vào pheromone của tôi.

Anh vẫn chưa thấy đủ, gắt gao giữ chặt lấy tôi, hàm răng sắc nhọn lại một lần nữa cắm xuống sau gáy.

Đánh dấu lần thứ mười.

Ý thức tôi gần như mơ hồ, trong cơn choáng váng, cơn đau lại dội đến.

Tôi rốt cuộc không nhịn nổi mà khẽ nghiêng đầu, muốn né tránh.

Người đàn ông trong kỳ mẫn cảm đang cực kỳ bồn chồn bất an, thấy tôi kháng cự thì càng ôm chặt hơn.

Ngón tay anh lướt nhẹ sau gáy tôi, giọng khàn khàn như van xin:

“Đừng đi… vợ à.”

Anh dụi mũi vào cổ tôi, hít sâu, khát cầu:

“Cho anh thêm chút pheromone nữa đi… vợ à, xin em.”

Nhưng anh không biết, để an ủi những lần dễ cảm của anh, pheromone của tôi gần như đã cạn sạch.

Trong làn nước mắt mờ nhòe, tôi lại thấy những dòng chữ nổi lên trước mắt:

【Cười chết mất, nữ phụ với nam chính độ phù hợp thấp thế này, có đánh dấu cả trăm lần cũng chẳng có tác dụng.】

【Không sao, nữ chính của chúng ta với anh ấy mới là 100%!】

【Đợi nữ chính xuất hiện đi, chỉ một chút pheromone cũng đủ xoa dịu nam chính, hehe.】

【Bao giờ nữ phụ mới cút? Nữ chính mới là omega định mệnh của nam chính!】

Nhìn những dòng chữ ấy, tôi sững người.

Bởi vì sự thật là, tôi và Tạ Thanh Tụng thật sự cực kỳ, cực kỳ không hợp.

Tôi chợt nhớ lại cảnh kết hôn ngày đó.

Trước khi phân hóa thành omega, tôi đã thầm yêu anh suốt ba năm.

Sau khi phân hóa, tình cờ đúng lúc nhà họ Tạ đang chọn đối tượng liên hôn cho anh, tiêu chuẩn quan trọng nhất chính là độ phù hợp pheromone.

Tôi mang đầy hy vọng nộp pheromone của mình, chờ kết quả giám định.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Nhưng kết quả chỉ vỏn vẹn… 9%.

9% nghĩa là gì?

Ngay cả một beta bất kỳ cũng có thể đạt 30%.

Bác sĩ nói, tôi và anh gần như không thể thụ thai.

Anh cầm tờ kết quả, kinh ngạc: “Hiếm thật, chưa từng thấy cặp pheromone nào trời sinh lại khắc nhau đến vậy.”

Tôi như rơi xuống hầm băng, ngơ ngác nhìn tờ giấy mỏng manh ấy, tựa như bị tuyên án tử hình.

Mà Tạ Thanh Tụng thì lạnh nhạt cầm lấy kết quả, mắt lướt qua dòng chữ, rồi đột nhiên bật cười:

“Chính em đi.”

Tôi ngẩng đầu lên, mất một lúc lâu mới hiểu được anh nói tôi.

Ánh mắt anh lạnh lẽo, mang theo sự cân đo đong đếm:

“So với beta còn ít phiền phức hơn, tốt, sẽ không gây rắc rối.”

Cuộc hôn nhân này, với anh, chỉ là trò ứng phó gia đình.

Còn tôi, chỉ là công cụ anh mang ra để đối phó.

Ba năm sau cưới, tôi ngoan ngoãn giữ bổn phận, không dám vượt quá nửa bước.

Mà giờ đây, người chồng alpha của tôi, trong cơn dễ cảm mất hết lý trí, ôm chặt lấy tôi, giọng vỡ vụn:

“Tại sao… tại sao đánh dấu mãi không được?”

“Vợ à, cho anh thêm chút pheromone nữa… xin em, vợ à…”

2

Tôi đè nén cơn sóng ngầm trong lòng, phớt lờ những dòng chữ trước mắt, vất vả lắm mới giúp Tạ Thanh Tụng vượt qua kỳ mẫn cảm.

Mệt đến mức ngủ thiếp đi trước khi lịm hẳn, tôi lại nhớ đến lời bình luận vừa trôi qua:

【Đợi nữ chính xuất hiện, chỉ một chút pheromone cũng đủ xoa dịu nam chính.】

Thật ra tôi chưa từng để tâm đến mức độ phù hợp, chỉ mong có thể bình yên sống cùng Tạ Thanh Tụng.

Nhưng lúc này, những dòng chữ ấy đã phá vỡ toàn bộ ảo tưởng của tôi.

Sáng hôm sau tỉnh lại.

Tạ Thanh Tụng đã qua giai đoạn khó khăn nhất của kỳ mẫn cảm, lại trở về dáng vẻ lạnh nhạt, cao ngạo quen thuộc.

Anh như một kẻ cuồng công việc, khi tôi còn say ngủ thì đã rửa mặt, thay đồ chỉnh tề.

Mơ hồ, môi tôi như bị thứ gì đó khẽ chạm qua, mùi đàn hương thanh lạnh, yên tĩnh trên người anh thoáng quẩn quanh chóp mũi.

Sau một đêm quấn quýt, hương đàn hương của anh xen lẫn chút ngọt ngấy của đào chín.

Đúng vậy, tôi – một Omega tầm thường, kém cỏi – pheromone chỉ mang mùi vị đào hết sức bình thường.

Ngửi thấy mùi này, tôi lại rơi vào giấc ngủ, đến khi mở mắt đã là buổi chiều.

Biệt thự vắng lặng, Tạ Thanh Tụng chưa về, chỉ còn người làm bước chân khẽ khàng dọn dẹp.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận